Tần Ninh chậm rãi nói.
Ông già tức phát điên.
Nhưng người tóc đỏ chỉ cười nhạt một tiếng.
"Từng thấy rồi!"
Tần Ninh nói thẳng: "Một trong bốn tòa Thiên Cung - Liệt Nhật cung, đang ở ngay dưới chân chúng ta, chúng ta vừa mới đi ra từ bên trong, muốn tìm cái gì thì tự thân vận động đi!"
Tần Ninh nói xong thì quay người rời đi.
Tô lão kia giờ phút này nhìn thanh niên tóc đỏ, vội vàng nói: "Tam Tuần, mấy người kia thật nghênh ngang, hoàn toàn không coi Đại Nhật Sơn chúng ta ra gì..."
"Tô lão...", Dương Tam Tuần giờ phút này lại cười nói: "Người này nói không sai mà, thái độ tra hỏi của ông cũng hơi nghênh ngang đấy".
Nhìn phương hướng mấy người Tần Ninh rời đi, Dương Tam Tuần mỉm cười.
“Thú vị thật, cảnh giới Thánh Nhân, không biết là con cái nhà ai mà tính cách hay thật đấy!"
"Có cần cho người theo dõi không?"
Tô lão lập tức nói.
"Không cần!"
Dương Tam Tuần lại phất tay nói: "Lần này sơn chủ cho ta tới điều tra cũng là vì muốn rèn luyện ta, gây phiền toái làm gì?"
Tô lão chắp tay.
"Phía dưới kia..."
"Phái mấy người đi xem qua rồi tính tiếp!"
"Vâng!"
Tô lão lập tức dẫn mấy người xông vào dung nham.
Dương Tam Tuần lại chỉ nhìn hướng Tần Ninh rời đi và mỉm cười.
"Thật sự là một người... hay ho!"
Mà cùng lúc đó, sáu người Tần Ninh rời đi.
"Tần công tử, việc gì phải nói cho mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316279/chuong-4030.html