Tần Ninh giờ khắc này cũng nhăn mày lại.
"Nếu có thể gặp được vị cao nhân năm xưa thì tốt quá rồi”.
Liệt Thiên thở dài nói.
Tần Ninh bĩu môi.
Gặp được vị cao nhân năm xưa kia?
Cũng không phải đang ở ngay trước mặt ngươi đó sao!
Năm đó, chính là Tần Ninh đã gặp phải chuyện này ở nơi đây, phải bỏ lại băng cát trấn sơn bản thân khổ cực tìm kiếm để áp chế lại căn nguyên núi lửa.
Cố ý để lại một lỗ hổng chính là vì khiến cho núi lửa mỗi trăm năm phun trào một lần, cũng sẽ không ảnh hưởng đến các nơi khác ngoài Cực Địa.
Thế nhưng không ngờ rằng, khi quay lại nơi này một lần nữa thì lại xảy ra phiền phức.
Hắn trước đó cho rằng, lần này núi lửa phun trào chẳng qua cũng chỉ là chuyện định kỳ mỗi trăm năm.
Ai mà biết lại phun ra Liệt Nhật cung.
Thế thì không còn bình thường nữa rồi! Năm đó hắn phong cấm căn nguyên núi lửa, để lại tám tòa Thiên Cung, tám vị Thiên Thánh phải hi sinh tính mệnh.
Hiện tại phun ra ngoài những một nửa.
Tám tòa Thiên Cung tương đương với tám cái chân của tám đại trận, mỗi một cung đều vô cùng quan trọng.
Bây giờ bốn tòa bị phun ra ngoài.
Còn lại một nửa, ai biết có thể chống chọi được bao lâu?
Cho nên, khi Tần Ninh nhìn thấy pho tượng này, tâm trạng hắn không thoải mái cho lắm.
Nếu không phải vì tám tên Thiên Thánh này thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316273/chuong-4024.html