“Xem ra bốn tòa thiên cung sẽ không thể xuất hiện đơn giản như vậy!”
Tần Ninh nhìn về phía Lăng Loạn đạo nhân, chậm rãi nói: “Có nhìn thấy người của dòng tộc chịu khổ các ngươi không?”
Lăng Loạn đạo nhân lắc đầu.
“Mấy năm gần đây trong Cực Địa thì sao?”
Lăng Loạn đạo nhân chắp tay nói: “Cực Địa và Khổ Địa vô cùng hoang vắng, không có thế lực nào, những năm gần đây cũng không có chuyện gì xảy ra cả”.
Tần Ninh nghe được những lời này thì nhíu mày lại.
“Khắp nơi xem một chút đi”.
Sáu người tiếp tục tiến lên.
Dãy núi kéo dài trăm dặm cũng không tính nhỏ, sáu người tiến vào bên trong giống như cá vào biển cả.
Mà ngoài sáu người ra, những người khác cũng lần lượt tiến vào.
Thanh Chiết Phong, Vũ Hãn Đông dẫn theo nhà họ Thanh ở Thanh Uyên, nhà họ Vũ ở Vũ Uyên, lần lượt đi vào bên trong núi lửa Cực Địa.
Thái Cực tông, Nhan Chân Dương cũng âm thầm tiến vào.
Ngoài ra trong thất đại địa có không ít Thánh Nhân nổi tiếng lâu đời cũng thi nhau xuất phát.
Chỉ là giờ phút này, trong đáy lòng tất cả mọi người đều nhớ đến một cái tên.
Tần Ninh! Gặp được người này thì tốt nhất là nhượng bộ lui binh.
Mà hiển nhiên Tần Ninh cũng không thèm để ý đến những điều này.
Tần Ninh muốn làm thế nào thì làm thế đó, cũng không hề có cảm tưởng gì với mấy chuyện này.
Có nhiều người đến thì sao chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316264/chuong-4015.html