Chỉ là Hạ Tam Thiên chính là một phần tử trong thế giới Cửu Thiên, đó là một nơi vô cùng rộng lớn, ba đời ở đây mất ba vạn năm, mà nơi ở của hắn cũng không hoàn toàn giống nhau.
Dù sao hiểu biết của Hiên Viên Hương Nhi cũng có hạn, không biết tên huý của Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế cũng là bình thường.
Trong chín đời chín kiếp đó, Tần Ninh vẫn luôn giữ vững nguyên tắc cả đời chỉ có một đồ đệ.
Cho nên hắn có ba đồ đệ trong Hạ Tam Thiên này.
Thời gian đã trôi qua vài vạn năm, không biết bây giờ ba đồ đệ kia như thế nào.
Ôn Hiến Chi! Diệp Nam Hiên! Lý Huyền Đạo! Ba người này, ai nấy cũng đều có thiên phú bẩm sinh, tài nghệ tuyệt vời như Dương Thanh Vân.
Tần Ninh cũng có chút chờ mong gặp được ba người, sư đồ gặp lại không biết sẽ là cảnh tượng như thế nào đây.
Nghĩ đến đây, Tần Ninh hiểu ý cười một tiếng.
“Sư tôn người cười cái gì vậy?”
Giờ phút này Dương Thanh Vân lại ngẩn người.
Sư tôn cười... gian xảo quá! “Không có gì, đi thôi!”
Tần Ninh đứng chắp tay, cười nói: “Đi tìm vị trí của Ma Quang tông trong vùng đất Vạn Thánh, sau đó chúng ta sẽ đến tận nơi!”
Nghe thấy lời này, Dương Thanh Vân lại ngẩn người.
Đến tận nơi?
Chỉ có mấy người bọn họ?
Cứ như vậy mà định đi báo thù ư?
Chắc chắn phải giết Ma Quang tông.
Tần Kinh Mặc chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316246/chuong-3997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.