Tuy rằng không thể trở thành dáng vẻ trẻ hơn chục tuổi như Dương Thanh Vân.
Nhưng mà ít nhất sẽ không còn là lão già đầu tóc trắng xoá.
“Cô cô phải đi sao?”
“Ừm!”
Hiên Viên Hương Nhi nhìn về phía Lý Huyên, nghiêm túc nói: “Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt đều ở trong thành Nguyên gia, hai người bọn họ đều là cảnh giới Thánh Nhân, Nguyên gia lại sợ hãi Tần Ninh, chắc chắn là sẽ không dám đối phó với bọn họ”.
“Ngươi ở lại trong Ly Tâm phủ, an tâm làm quản gia nhỏ, bên ngoài rất nguy hiểm, tự thân cô cô còn khó lo xong, không thể bảo vệ được ngươi”.
Lý Huyên nghe vậy vẻ mặt ảm đạm đi vài phần.
Lúc này, Tần Ninh cũng cười nói: “Cũng không phải là chúng ta đi rồi không trở lại nữa, ngươi buồn bã cái gì?
Hơn nữa, ngươi cũng chỉ lớn hơn Ly Tâm Lăng Nguyệt có vài tuổi, tương lai làm quản gia khiêm đầu bếp, rồi làm con rể của Ly Tâm phủ luôn, như vậy chẳng phải là hoàn mỹ hay sao?”
Nghe được những lời này, sắc mặt của Ly Tâm Lăng trở nên kỳ quái.
Muội muội của cậu ta vẫn còn là một đứa nhỏ, vậy mà Tần Ninh còn có thể lấy ra trêu đùa được.
Bữa ăn kết thúc, mọi người đều tách ra.
Tần Ninh trở về trong đình viện, rồi bắt đầu khoanh chân ngồi xuống.
Cảnh giới Hư Thánh tầng năm.
Theo cái nhìn của người bên ngoài, tốc độ tăng trưởng cảnh giới của hắn không chậm.
Nhưng mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316232/chuong-3983.html