Quả thật là hắn không có! Hắn đã thấy những thứ đó từ tám vạn năm trước rồi, giờ cũng không khác gì lắm.
Nếu nói đến điểm khác biệt thì nó cũng rất nhỏ bé.
Ví dụ như, trước kia, ở vùng đất Vạn Thánh không có sự tồn tại của Ma Quang tông, mà bây giờ thì Ma Quang tông lại làm bá chủ ở đó.
Còn những nơi khác lại không có gì thay đổi.
Cô cô Bách Hương thấy thế cũng không mấy ngạc nhiên, cô ta tiếp lời: "Thánh nữ tiền nhiệm của thánh địa Hiên Viên đã qua đời, bây giờ vẫn còn chưa chọn ra thánh nữ mới, vốn dĩ chức vụ ấy là do ta kế thừa, nhưng trong thánh địa lại xuất hiện kẻ phản bội, khiến ta không thể không phá vỡ bí pháp của thánh địa Hiên Viên mà chính mình cực khổ tu luyện, để rồi phải tu luyện nó thêm một lần nữa, rồi đi đến đâu cũng phải che dấu tung tích của bản thân, thế nhưng, vị tiểu sư muội kia của ta vẫn không muốn buông tha ta".
"Tiểu sư muội lo lắng rồi sẽ có một ngày ta cướp lại vị trí thánh nữ ấy, nên vẫn luôn phái người tìm kiếm ta".
"Vốn dĩ, ta sẽ từ từ khôi phục đến cảnh giới Hóa Thánh, sống ung dung tự tại trong thành Thanh Ma, thánh địa Hiên Viên muốn tìm ta cũng chẳng phải là chuyện đơn giản".
"Nhưng ai biết được ngươi lại xuất hiện, người của nhà họ Thanh ở Thanh Uyên thế mà lại tìm đến nơi này".
Nghe cô cô Bách Hương nói vậy, Tần Ninh bình thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316230/chuong-3981.html