Nhưng bây giờ lại thêm ra bốn vị Thánh Nhân.
Tám và bảy! Ngược lại là hai nhà bọn họ thiếu một vị võ giả cảnh giới Thánh Nhân.
Tình huống đã biến hóa trong chớp mắt.
Bách Lý Hoành Thành và Kim Diệu Tông cũng càng thêm không hiểu nổi.
Rốt cuộc là hai phe Chấn Thiên các và Huyết Linh cung có ý đồ chiếm đoạt Nguyên gia, hay là Nguyên gia tương kế tựu kế, lúc này cố ý để lộ ra sơ hở?
Hai người nhìn nhau, lần lượt rút lui.
Cho dù như thế nào, không tham dự vào đó mới là tốt nhất.
Giờ phút này, Tần Ninh đang ở trong sơn cốc.
“Giết ca ca ta, ngươi hãy nhận lấy cái chết đi!”
Giờ phút này Huyết Ninh Nhi mặc một bộ một thân váy dài, dáng người yểu điệu, sát khí ngưng tụ nhìn về phía Tần Ninh.
“Ngươi nhốt đồ đệ của ta, tra tấn đồ đệ của ta mấy tháng, ngươi cho rằng ngươi sống được sao?”
“Ngược đãi đồ đệ của ta, ta sẽ tiêu diệt Huyết Linh cung!”
Nghe thấy lời này, ánh mắt Huyết Ninh Nhi biến đổi.
“Là ngươi cướp người đi?”
“Là ta!”
“Người đâu?”
Huyết Ninh Nhi quát: “Ngươi có biết ngươi đã trêu chọc người nào không?”
“Người?
Ở đằng kia!”
Tần Ninh chỉ vào Dương Thanh Vân đang đánh nhau với một vị Thánh Nhân cảnh giới Nhất Hồn của Chấn Thiên các giữa không trung, chậm rãi cười nói: “Nhưng nhờ phúc của ngươi, đồ đệ ta cũng đã nhanh chóng bước vào cảnh giới Thánh Nhân, chỉ là sư phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316213/chuong-3964.html