Nghe đến lời này, Nguyên Thanh Hạm cười nói: "Không có quy tắc, nhóm võ giả Hư Thánh của năm nhà có thể chọn lựa võ giả của nhà khác cùng cảnh giới hoặc cảnh giới cao hơn để so tài. Người bị khiêu chiến có thể không ứng chiến nhưng sẽ phải mất thánh thạch".
"Nếu như ứng chiến, hai nhà liền lấy ra đồ vật đồng giá để trao đổi".
Tần Ninh không khỏi nói: "Vậy có thể lấy cửa hàng để đổi thành trì không?"
Nguyên Thanh Hạm bất đắc dĩ nói: "Trước đó đúng là làm như vậy, thế nhưng thành Vạn Ma chia làm năm khu thành, tất cả mọi người tuy là cắt cửa hàng cho đối phương, nhưng cũng không cho cửa hàng đó của đối phương được làm ăn yên ổn, lâu dần thì thành ra thành Vạn Ma của hiện tại".
Trước kia thành Vạn Ma là một thể, không tồn tại ngũ đại thành gì cả, cũng không có kiểu giữa năm khu thành lại cách nhau mấy chục dặm.
Cũng là bởi vì năm phương so tài nên khiến cho khoảng cách giữa các thành trì bị kéo ra.
Thành ra năm thành so tài của hiện tại.
Ngươi thắng con phố và cửa hàng của ta? Tốt! Vậy ta liền đì chết chỗ này, đừng có hòng mà ăn lời của ta.
Nghe đến lời này, Tần Ninh cũng hiểu được.
"Hiện tại, tất cả mọi người đều trở nên thực tế, trực tiếp dùng thánh thạch đánh cược!"
Nguyên Thanh Hạm cười nói: "Hơn nữa, truyền thống này đã có từ lâu, năm phương thay đổi không ít, nhưng năm thành so tài lại một mực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316198/chuong-3949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.