Tần Ninh đẩy cửa bước ra, nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Lý Huyên, hắn thuận miệng nói: “Đến thì cũng đã đến rồi, ngươi gấp cái gì?”
“Ta nhìn thấy tình hình có chút không ổn…”
Tần Ninh cười nói: “Hù dọa ngươi mà thôi, sao phải sợ bọn họ?”
“Theo như ta biết được, trong Nguyên gia có bốn vị Thánh Nhân là Nguyên Mậu Phong, Nguyên Thừa Tại, Nguyên Di Tâm và Liễu Như Thị trấn giữ”.
“Chúng ta bên này, không phải là cũng có hai vị Thánh Nhân là Ly Tâm Lăng và Lăng Loạn đạo nhân sao?
Cho dù có đánh nhau, chúng ta cũng không sợ bọn họ!”
Lý Huyên nghe xong liền gãi gãi đầu.
Dường như điều này cũng có lý! Nhưng mà, đám người Nguyên gia kia quả thực là nhìn rất hung hãn.
Lúc này, trong đại sảnh của Ly Tâm phủ.
Ly Tâm Lăng nhìn thấy mấy người Nguyên gia đang ngồi ngay ngắn ở đó thì có chút cảm giác đứng ngồi không yên.
Tuy rằng cậu ta là Thánh Nhân, nhưng cũng rất ít khi gặp được trận thế lớn như vậy.
Cảnh tượng này, từ trước đến nay cậu ta chưa từng gặp phải.
“Tần Ninh đâu?”
Giờ phút này, giọng điệu của Nguyên Mậu Phong vẫn bình tĩnh, nghe không ra cảm xúc.
“Tần công tử…”
“Tìm ta làm cái gì?”
Một âm thanh đột nhiên vang lên.
Bên ngoài đại sảnh, Tần Ninh đã đến.
Bên cạnh là Lăng Loạn đạo nhân, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm nghị.
Lúc này, mấy người trong đại sảnh đều nhạy bén phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316178/chuong-3929.html