“Qua qua lại lại, cuối cùng lại rơi vào tay Nguyên gia chúng ta, bây giờ Tần công tử muốn ở đây, vậy thì liền đưa cho Tần công tử”.
Tần Ninh nhìn tấm biển trước tòa, gật gật đầu.
“Ta không cần người hầu, tất cả mọi người đều rời khỏi đi!”
“Được được được!”
Nguyên Mậu Minh tiếp tục nói: “Còn có yêu cầu gì khác không?”
“Mười ngày sau, đưa Nguyên Thanh Hạm đến nơi này của ta, ta sẽ châm cứu cho nàng ta, hơn nữa, những dược liệu mà ta nói lúc trước, bây giờ có thể đưa tới luôn!”
“Được được được, không thành vấn đề!”
Nguyên Mậu Minh liên tục gật đầu.
Tần Ninh cùng mấy người tiến vào bên trong phủ đệ.
Nguyên Mậu Minh cũng lập tức cho người rời đi.
Trong phủ đệ dần dần trở nên yên tĩnh, lúc này, Nguyên Mậu Minh cũng dẫn người rời đi.
Hiện tại, nhìn thấy dáng vẻ của phủ đệ, dường như là không có gì thay đổi.
Tần Ninh hiếm có lúc cảm nhận được chút cảm giác quen thuộc.
Ước chừng tám vạn năm trước, hắn đã từng ở đây…Mà hai người Ly Tâm Lăng cùng Ly Tâm Linh Nguyệt rõ ràng là vô cùng hưng phấn.
Đây là phủ đệ của gia tộc Ly Tâm bọn họ, phủ đệ được truyền thừa mấy vạn năm.
Hai người chưa từng nghĩ tới, có một ngày có thể quay trở lại nơi này.
Tần Ninh nhìn về phía huynh muội hai người, cười nói: “Ly Tâm Lăng, dẫn muội muội của ngươi đi xung quanh xem!”
“Được!”
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316159/chuong-3910.html