Lúc này Nguyên Thành Phong đến khiến cho Ly Tâm Lăng cảm thấy mình không thể chống lại.
Tần Ninh nhìn Ly Tâm Lăng, trong lòng thở dài.
Cũng không phải cảm thấy Ly Tâm Lăng ngu ngốc mà là một loại bất lực.
Dù sao năm đó Ly Tâm Ngân được hắn một tay nâng đỡ lên, hắn vốn cho rằng gia tộc Ly Tâm sẽ dần dần hưng thịnh, thế nhưng thế sự khó lường.
"Chó của ngươi cắn người thì nên giam lại hành hung một trận, thậm chí là giết chết rồi làm bữa thịt chó chứ!"
Tần Ninh bình chân như vại nói: "Bắt nạt người khác ta cũng kệ, nhưng đòi bắt nạt Tần Ninh ta đây thì tuyệt đối không thể".
"Láo xược!"
Nguyên Thành Phong cười nhạo nói: "Ở thành Nguyên gia này, trừ người của Nguyên gia ra thì không một kẻ nào có tư cách nói ra lời này!"
"Vậy cũng chưa chắc!"
Tần Ninh đứng dậy, nhìn Nguyên Thành Phong.
Hư Thánh tầng ba, cũng coi như không kém.
Nhưng với hắn thì cũng không là gì.
Nhưng bây giờ, điều khiến Tần Ninh có chút nhức đầu là bên cạnh hắn đang không có ai thích hợp để sai sử.
Chuyện gì cũng đến tay, còn ra thể thống gì của Thần Đế chuyển thế nữa!
Quá mất mặt!
Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn đều là Hóa Thánh tầng năm, không được việc.
Hai người tương lai thì có hi vọng, nhưng bây giờ vừa mới vào thế giới của Thánh Nhân, độ dung hợp thánh lực vẫn chưa cao, phải từ từ làm quen.
Mà Lý Huyên...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316148/chuong-3899.html