Đây mà là giúp đỡ chăm sóc à! Đây là đang nhắc ông ta, ông đây chuẩn bị ra ngoài công chuyện, sẽ còn trở về, ngươi đừng có ý xấu vào Xuy Tuyết trai của ông đây, nếu không ông đây sẽ chơi chết ngươi.
"Tên Tần Ninh này...", Nhất Kiếm tiên sinh lẩm bẩm: "Đúng là một kẻ ác!"
Im lặng báo tin tới, khách khí nói với ngươi, cho hỏi ngươi có sợ hay không?
Ngươi dám đụng đến Xuy Tuyết trai, ta cũng dám làm cho ngươi biến mất.
"Người đâu!"
Nhất Kiếm tiên sinh đứng dậy, ngoài cửa có mấy bóng người tiến vào.
"Từ hôm nay trở đi, dặn dò đệ tử Nhất Phẩm đường, nếu ai dám nảy sinh tranh chấp với Xuy Tuyết trai ở khu thành Đông và Tây thì giết không tha!"
"Nếu Xuy Tuyết trai gặp phải phiền phức thì cũng có thể trợ giúp".
Lời này vừa nói ra, mấy tên hộ vệ thân cận liền sững sờ.
Đây là ý gì?
Không lẽ Nhất Phẩm đường muốn liên thủ với Xuy Tuyết trai?
"Thất thần làm cái gì? Đi đi chứ!"
Nhất Kiếm tiên sinh quát.
Mấy bóng người vội vàng rời đi.
Nhất Kiếm tiên sinh nhìn tờ thư trong tay, ánh mắt vẫn không dám tin.
Mà đồng thời, một bên khác, Lôi Động Thiên cũng đã nhận được thư
"Mẹ kiếp, ông đây biết ngay chuyện tìm kẻ thù gì đó đều là vớ vẩn mà".
Lôi Động Thiên mắng một cái, nhìn mấy người bên cạnh, quát: "Ghi nhớ, bắt đầu từ hôm nay, cách khu thành Đông và Tây xa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316126/chuong-3877.html