Ánh mắt Nhất Kiếm tiên sinh lóe lên.
“Nếu như nói dối, ta sẽ giống chiếc đũa này!”
Tần Ninh nói xong một câu, chiếc đũa trong tay liền gãy thành hai.
Thấy cảnh này, Lâu Động Thiên và Nhất Kiếm tiên sinh hoàn toàn biến đổi sắc mặt.
“Dương Thanh Vân trông như thế này, nếu tìm ra, đưa cho ngươi an toàn, sẽ có thể tùy ý chọn một khu trong thành Đông thành Tây!”
“Đúng!”
Vừa dứt lời, Lâu Động Thiên đặt chén rượu lên mặt bàn.
“Tần huynh đệ, ta sẽ phái người đi tìm ngay!”
Lâu Động Thiên lập tức rời đi.
Giờ phút này Nhất Kiếm tiên sinh cũng là chắp tay, nói: “Cáo từ!”
Vừa dứt lời, Nhất Kiếm tiên sinh cũng lập tức rời đi, sợ bị Lâu Động Thiên cướp mất.
Đi ra khỏi quán rượu, hai người chạm mặt.
“Lâu Động Thiên, ngươi cũng đừng đến Nhất Phẩm đường ta để tìm người đấy!”
Nhất Kiếm tiên sinh khẽ cười.
“Một nguyên tắc, ngươi cũng đừng đến Lôi Hỏa lâu ta tìm người!”
Hai người tách nhau ra.
Bên trong quán rượu Thanh Thành.
Cả bàn thịt rượu đầy đủ màu sắc mùi vị.
Tần Ninh nhìn về phía Lý Huyên, cười nói: “Tiểu Lý Huyên, mọi người đi hết rồi, chúng ta ăn thôi!”
Lý Huyên chớp mắt nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Công tử, khu thành Đông, khu thành Tây đều là nơi tốt, ngươi định đưa cho bọn họ thật sao!”
“Đúng vậy!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Điều kiện đầu tiên là bọn họ có thể tìm được người!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316122/chuong-3873.html