Rồi đột nhiên, trước người ông ta ngưng tụ một làn sương máu.
Làn sương máu này bao quanh thân thể Lệ Thanh Phong, hoá thành một huyết chưởng.
Ánh sáng màu máu hội tụ lại, cuối cùng, huyết chưởng được ngưng tụ dài rộng trăm mét, giống như một con thú lớn mang hình chưởng ấn, huyết khí khủng bố, áo chết võ giả xung quanh của Tứ Anh bang, khiến cho bọn họ nhất thời không thở nổi.
Cao thủ Hư Thánh tầng bốn, liều lĩnh chiến đấu, có thể tưởng tượng ra được sẽ cường đại đến mức nào.
Tần Ninh thấy một màn như vậy sắc mặt cũng không thay đổi.
“Bạo phát sao?”
Tần Ninh thì thầm nói: “Cho dù là ngươi bạo phát, cũng không khỏi quá mức nhỏ yếu!”
Một từ vừa dứt, Tần Ninh từng bước bước lên phía trước.
“Cùng Long Quyền! Ác Long Quyền! U Long Quyền! Ma Long Quyền!”
Trong nháy mắt, bốn quyền ấn chồng lên nhau rồi phóng ra ngoài.
Mà giờ phút này, chỉ trong nháy mắt, dường như đã ngưng tụ ra bốn con rồng thánh, tiếng rồng gầm rú, tiếng xé gió không ngừng vang lên.
“Dung!”
Lúc này, trong tâm trí Tần Ninh, hồn rồng bay lượn, trong chớp mắt đã dung hợp vào bốn thức của long quyền.
Ầm…Âm thanh nổ tung vang lên.
Thánh long được dung hợp từ bốn thức kia giống như là rồng được vẽ thêm mắt, bộc phát ra một cỗ uy lực thuộc về loài rồng.
“Tứ Anh bang, hôm nay không còn tồn tại!”
Gào…Một tiếng gầm vang lên.
Rồng lớn rít gào, chấn động cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316096/chuong-3847.html