Dăm ba câu nói đã làm cho Lê Thanh Phong lập tức mở to hai mắt, sắc mặt âm trầm như nước.
“Là người phương nào gây nên?”
“Chính là người mà thời gian trước có danh tiếng rất lớn, tên là Tần Ninh”.
Giờ phút này, sắc mặt Lệ Thanh Phong mang theo vài phần dữ tợn.
Tần Ninh! Tên khốn này! Như thế nào lại…
Ánh mắt Lệ Thanh Phong toát ra vẻ lạnh lùng, ông ta nói: “Bao nhiêu người đến đây?”
“Khởi bẩm bang chủ, chỉ có một mình hắn đến!”
“Một mình?”
Lệ Thanh Phong quát lớn: “Làm loạn, chỉ có một mình hắn thì có gì đáng sợ?
Tứ Anh bang chúng ta có hơn tám trăm người, chẳng lẽ lại không giết được một mình hắn sao?”
“Lập tức thông báo xuống dưới, giết chết kẻ kia!”
Âm thanh của Lệ Thanh Phong mang theo một tia lạnh lùng.
“Chỉ có một người mà dám giết đến cửa Tứ Anh bang của ta?
Thật sự cho rằng Tứ Anh bang chúng ta là một lũ hèn nhát hay sao?”
Ánh mắt Lệ Thanh Phong lạnh như băng.
Ba sự trợ giúp đều đã chết, tất nhiên là ông ta phẫn nộ.
Nhưng mà Tứ Anh bang có ông ta ở đây, chắc chắn sẽ không sụp đổ.
Trên thực tế, những năm gần đây, ba người Hạ Chấn, Nguyên Mậu, Tào Hoa Đồng càng ngày càng không phục ông ta.
Tần Ninh giết chết ba người bọn họ, thật ra là làm cho ông ta thoải mái hơn không ít.
Nhưng hiện tại, trực tiếp giết đến trước cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316093/chuong-3844.html