Chỉ là lúc nhìn về phía Tần Ninh lại vô cùng kinh ngạc.
“Hóa Thánh tầng mười!”
Không sai, mấy ngày trước Tần Ninh vẫn là Hóa Thánh tầng ba, chỉ qua bảy ngày, chỉ bảy ngày thôi đã trực tiếp thành Hóa Thánh tầng mười! Tên này... Mấy ngày nay chỉ toàn tu luyện thôi sao?
Trong chớp mắt, lúc nhìn thấy Cửu Anh trên bả vai Tần Ninh thì càng thêm sững sờ.
“Đây là súc sinh gì?”
Lăng Loạn đạo nhân bật thốt lên.
Xong rồi! Tần Ninh nghe được hai chữ súc sinh, cười khổ trong lòng.
“Ngươi mới là súc sinh!”
“Cả nhà ngươi đều là súc sinh!”
“Tám đời tổ tông ngươi đều là súc sinh!”
Cửu Anh bắt đầu công kích người khác, khiến Lăng Loạn đạo nhân ngây ngốc tại chỗ.
Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Cửu Anh, Lăng Loạn đạo nhân lúng túng nói: “Xin lỗi, ta là đạo sĩ, hình dung như vậy là sai... hình dung như vậy là sai...”, Cửu Anh không thể nhịn được.
Mẹ nó! Ai cũng thích nói nó là súc sinh.
Giờ phút này, cửa sân mở ra.
Ba người Tuyết Ưng, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận cùng nhau đi tới.
“Tần Ninh, ngươi?”
Tuyết Ưng sững sờ, khí tức của Tần Ninh thật mạnh.
“Đến Hóa Thánh tầng mười rồi!”
Tần Ninh lạnh nhạt nói.
Nghe thấy lời này, sắc mặt ba người đều rất vui vẻ.
Chuyện tốt, chuyện tốt! Giờ phút này ánh mắt của Lăng Loạn đạo nhân lại có chút kinh ngạc.
Ông ta có thể nhìn thấy được sự mừng rỡ, hưng phấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316077/chuong-3828.html