"Đi hết lên trên quả cầu máu cho ta!"
Tần Ninh quát to một tiếng.
Mười một người lập tức đi lên trên quả cầu máu.
Tần Ninh tùy tiện nói: "Hôm nay ta sẽ giết chết Thánh Nhân, các ngươi ở trên cầu máu hấp thụ lực Thánh Nhân, mượn cơ hội này xung kích cảnh giới".
Mười một người.
Thiên Vương!
Vương Giả!
Có mạnh có yếu, vừa vặn thích hợp.
Nghe đến lời này, đám người ngạc nhiên.
Tần Ninh đang định cho mười một người bọn họ cắn nuốt Kỷ Uyên sao?
Bên trong cung điện Cửu Thiên, thanh niên nhăn mày lại, nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: "Giết Thánh Nhân? Ngươi xứng sao?"
"Xứng hay không không phải do ngươi định đoạt!"
Tần Ninh giờ phút này, đứng vững ở giữa cung điện.
Sức mạnh toàn thân ngưng tụ, kiếm U Vương trên tay, giáp U Vương trên người.
Thanh niên tên Kỷ Uyên kia giờ khắc này mang sắc mặt âm lãnh.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Một giọng nói thâm trầm lúc này vang lên.
Hư không run rẩy, một người bỗng nhiên xuất hiện ở bên ngoài cung điện.
Người này đội mũ, mặc áo bào đen, vẻ mặt như hơn bốn mươi tuổi, dung mạo lạnh lùng.
Chỉ mới đứng ở nơi đó thôi mà đã mang cho người ta một cảm giác như mưa gió sắp đến.
"Cha!"
Kỷ Uyên nhìn thấy người kia thì chắp tay.
"Uyên nhi..."
Người đàn ông trung niên nhìn về phía Kỷ Uyên, khẽ gật đầu, ánh mắt lại dừng lại trên người Tần Ninh.
"Ừm?"
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316018/chuong-3769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.