Trong lúc đối thoại, dường như cả hai đều hừng hực lửa giận.
Lúc này, luồng khí tức ngang ngược lan ra.
Lấy Tần Ninh và Đế Lâm Thiên làm trung tâm, từng luồng sóng khí tức mạnh mẽ ồ ạt tỏa ra.
"Thâm Uyên Vương!"
"Cực Địa Vũ!"
"Liệt Phần Thiên!"
Đế Lâm Thiên hờ hững nói: "Đã đến lúc cho đại quân Ma tộc của ngươi tấn công cấm địa, giết chóc trên đại lục Vạn Thiên rồi".
"Vâng!"
Lúc này, cả ba vị Ma vương đều phát ra một loại âm thanh rất quái lạ.
Chỉ trong chốc lát, đại quân Ma tộc ồ ạt tràn ra, tấn công vào bốn phương tám hướng.
Ma tộc đã xuất thế rồi!
Điều mà Đế Lâm Thiên luôn chờ đợi chỉ đơn giản là Tần Ninh mở ra ngôi mộ của U Vương mà thôi.
Hiện tại, Đế Lâm Thiên đã chờ đợi được lúc mộ U Vương mở ra, vậy Ma tộc không cần phải trốn chui trốn lủi nữa.
Suốt tám vạn năm!
Bọn họ chờ đợi suốt tám vạn năm chỉ vì mộ U Vương của Tần Ninh.
Hắn ta thành lập Thiên Đế các cũng chỉ vì mộ U Vương.
Thế nhưng, bọn họ cực khổ tìm kiếm suốt tám vạn năm mà vẫn không thu được chút manh mối nào.
Do vậy, hắn ta không thể không tiếp tục chờ đợi.
Dù cho biết Tần Ninh là U Vương, biết U Vương đã trở về, thì hắn ta vẫn muốn tiếp tục đợi, đợi đến khi U Vương đạt tới Hóa Thánh, rồi mở mộ U Vương.
Trên thế gian này, ngoại trừ U Vương thì chẳng còn ai có thể mở được mộ U Vương.
"Tần Ninh!"
Đế Lâm Thiên lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316003/chuong-3754.html