Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía ba người, không nhịn được nói: “Đang chờ cái gì?”
“Hả?”
Dương Thanh Vân sửng sốt.
“Phái người vào xem chút đi”.
Tần Ninh nói thẳng.
“Ơ ơ, dạ!”
Nhất thời, bàn tay Dương Thanh Vân vung lên, mấy vị Thiên Nhân đi vào bên trong cung điện.
Mọi người từ từ tản ra, chỉ là quả thực không biết chỗ này, từng người một cẩn trọng, rất sợ có mưu kế gì.
Dù sao thì nơi đây cũng là chỗ của Thiên Đế các, ai biết đây có phải vị trí ở của Thiên Đế các hay không.
Ngộ nhỡ bị gài bẫy.
Một nhóm người bọn họ chết rồi, Vương Giả trên đại lục Vạn Thiên gần như cũng diệt tuyệt.
Các đại Ma tộc có thể dễ như trở bàn tay đánh vỡ thông đạo, xông ra giết hàng tỷ tỷ loài người trên đại lục Vạn Thiên.
Vậy sẽ là một trận tàn sát đáng sợ.
Sống chết của bọn họ không chỉ là liên quan đến bản thân bọn họ, mà còn liên quan đến sinh mạng của toàn bộ đại lục Vạn Thiên.
Lúc này mọi người dần tản ra, từng thân ảnh đều thi triển linh khí cẩn trọng.
Mấy người bên cạnh Tần Ninh, Dương Thanh Vân, Tiên Hàm, Diệp Viên Viên, Giang Bạch, Thạch Cảm Đương, cùng với Diệp Viên Viên, Cốc Tân Nguyệt, U Tiêu Tiêu đều đứng chung một chỗ.
Tuyết Thiên Vương mang một nhóm người.
Trấn Thiên Vương mang một nhóm người.
Ở xung quanh cung điện bắt đầu điều tra.
“U Vương!”
Một tiếng kêu lên, đến từ Trấn Thiên Vương bên kia.
“Mau nhìn bên này”.
Nói xong, mấy người đi về phía Trấn Thiên Vương bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315996/chuong-3747.html