Chương trước
Chương sau

Tần Ninh liếc qua Tuyết Thiên Vương sắp nổi giận.
"Ờ ờ, biết không phải là ngươi rồi".
Dương Thanh Vân muốn nói lại thôi.
Tuyết Thiên Vương là mắng: "Dương Thanh Vân, ngươi im ngay, lúc ông đây xưng Vương thì ngươi còn chưa tới Thiên Nhân đâu, đừng có láo toét như thế, đừng cho là ta không dám đập ngươi!"
"Ngươi không đập được ta mà...", Dương Thanh Vân yên lặng nói.
"...", Tần Ninh phất tay nói: "Được rồi, Tuyết Thiên Vương là thể Băng Hàn, loại thể chất này là không thể che giấu. Lúc người kia thi triển thì lại là võ quyết kiểu khác, Tuyết Thiên Vương cả đời này cũng chỉ có thể tu hành võ quyết thuộc tính băng, có muốn thay đổi cũng không được".
Tuyết Thiên Vương muốn phản bác nhưng lại không có lời nào để nói.
Tuy nghe thì có vẻ như là Tần Ninh đang giúp ông ta giải vây, tẩy thoát hiềm nghi.
Thế nhưng sao cứ có cảm giác là bị khinh bỉ đây này... lời nói kia cứ có mùi vị đang xem thường.
"Thiên Đế các liên hợp tứ đại Ma tộc, cường giả Ma tộc cấp bậc Vương Giả có chí ít năm mươi tên, cộng thêm lần này Thiên Đế các có tạo ra Thánh Khôi, thực lực Vương Giả cũng không ít".
Tần Ninh thản nhiên nói: "Các vị cẩn thận một chút đi".
"Nếu thất bại, Ma tộc sẽ tổ chức xâm lấn quy mô lớn, những gì các ngươi luôn gìn giữ mấy vạn năm qua đều trở nên vô dụng".
"Thành công liền có thể đánh tan Vương giả Ma tộc Vương Giả, đến lúc ấy mỗi bên đều có thể mang theo Vương Giả đi vào bóng tối mà tiêu diệt Ma tộc".
"Khi đó, thế gới địa tâm sẽ trở thành nơi ma luyện cho con người, có vô tận lợi ích".

"Có lẽ đến lúc đó sẽ giúp cho rất nhiều Vương Giả xuất hiện, và chuyện phi thăng thành Thánh sẽ dễ dàng hơn".
Phi thăng thành Thánh.
Nghe đến lời này, đám người Tuyết Thiên Vương, Mộc Thiên Vương cùng Huyền Tử Uyên đều cực kỳ khao khát.
Ai mà không muốn phi thăng thành Thánh cơ chứ?
Thánh Nhân, thế giới Cửu Thiên.
Điều này đối với bọn họ đều là mơ tưởng, khó có thể thực hiện.
"Đế Lâm Thiên để ta đối phó, những người khác thì giao cho các ngươi".
Tần Ninh nói tiếp: "Có điều khi vào Nhất Tuyến Sơn, ta có thể khiến cho thực lực của ngươi tăng lên trên diện rộng. Vương Giả cửu phẩm có thể có cơ hội đến Thiên Vương, Vương Giả phẩm thấp có thể đến phẩm cao, đương nhiên có nắm chắc được cơ hội hay không thì phải dựa vào chính các ngươi!"
Nghe đến lời này, tất cả đều mang sắc mặt vui mừng!
"Thật sao?"
Mộc Phong không khỏi nói.
"Không tin thì thôi".
"Tin tin tin...", Mộc Phong vội vàng nói: "Đương nhiên là tin!"
Đồ đần mới không tin.
Ông ta chỉ hỏi một chút mà thôi.
"Mộ U Vương à?"
Tuyết Thiên Vương mở miệng nói: "Nghe nói năm đó, sau khi ngươi vơ vét một nhóm lớn tài bảo để phục sinh một người cực thân của mình thì cũng để lại một số trong mộ U Vương?"
"Ừm!"
Tần Ninh gật đầu nói: "Nơi đó có Thánh vật!"
Thánh vật! Lời nói này ra, đám người Tuyết Thiên Vương mới thật sự trở nên điên cuồng.
Thánh vật là gì?
Thánh đan! Thánh khí! Thánh bảo! Cảnh giới Thiên Vương cũng là cảnh giới Hóa Thánh.
Vương khí bình thường đã không thể thỏa mãn thực lực bộc phát của Thiên Vương.
Thánh khí mới có thể!
"Nhưng cũng đừng ôm hi vọng quá lớn".
Tần Ninh yếu ớt nói: "Có lẽ số Thánh bảo Thánh đan kia đã bị Thiên Đế các vơ vét sạch sẽ".
"Không thể nào!"
Tuyết Thiên Vương cười ha ha nói: "Lão phu tin tưởng tài năng của U Vương là điều mà Đế Lâm Thiên không thể sánh bằng".
Đám người Mộc Thiên Vương, Trấn Thiên Vương nhìn ông ta như nhìn kẻ ngu.
Tuyết Thiên Vương cười một hồi, phát hiện chỉ có mình mình cười, một mặt xấu hổ.
Mẹ kiếp! Không một ai thèm phối hợp với ông ta.
Đám người cũng mệt tim.
Vừa rồi chính ngươi là người nói Tần Ninh có thể là giả mạo, hiện tại kẻ một mặt chắc chắn cũng là ngươi.
Đây quả thật là Thiên Vương sao?
Vốn dĩ Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch đều cho rằng.
Thiên Vương ít nhất cũng phải như kiểu cao nhân ẩn cư sơn lâm, không hỏi thế sự chứ?
Thế nhưng Trấn Thiên Vương... Tuyết Thiên Vương... cùng Mộc Thiên Vương.
Hay quá, ai cũng tệ.
Không hợp lẽ thường mà.
"Lên đường đi!"
Tần Ninh vẫy tay, từ từ nói: "Trận chiến này kết thúc, ngàn vạn bình an".
"Nếu như các ngươi thật sự muốn trở thành Thánh, ta cũng có thể dẫn các ngươi đi xem quang cảnh của thế giới Cửu Thiên".
Tuyết Thiên Vương vội vàng nói: "Thật sao?"
"Ừm!"
Tuyết Thiên Vương lần nữa nói: "Thế nhưng Vương Giả không thể nhập thế giới Cửu Thiên mà?"
"Thiên Vương tốt xấu gì cũng là điểm xuất phát tiến vào Thánh Nhân, biển linh thức chứa mười vạn mét có thể tiếp nhận độ kiếp nạn, thế nhưng Vương Giả cũng không mạnh đến mức ấy...", Tần Ninh từ từ nói: "Vương Giả cũng có thể nhập Cửu Thiên, chẳng qua là không cần yêu cầu đó mà thôi”.
"Không phải toàn bộ thế giới Cửu Thiên đều có Thánh Nhân".
"Thiên địa phân chia, giới vực phân chia, thực lực giữa các địa vực cũng không chênh lệch quá lớn như vậy".
"Thế giới Cửu Thiên cũng có người bình thường...", Tuyết Thiên Vương gật gật đầu.
"Ngươi năm đó thật sự đã đi vào thế giới Cửu Thiên à? Sao bây giờ lại trở về?"
Trên thực tế, vấn đề này cũng là thắc mắc của tất cả mọi người.
"Muốn biết à?"
Tần Ninh cười nói: "Muốn biết, đi với ta, sớm muộn liền biết".
Trên thực tế, trải qua cửu sinh cửu thế mất chín vạn năm.
Đời thứ nhất, Cửu U Đại Đế.
Bắt đầu từ đại lục Vạn Thiên.
Mà từ đời thứ hai đến đời thứ chín thì lại bắt đầu từ thế giới Cửu Thiên.
Tám đời đều trải qua ở thế giới Cửu Thiên.
Đến thế giới Cửu Thiên, bạn cũ mà hắn cần gặp sẽ càng nhiều.
Xét về đồ đệ thì đều có thể góp thành một đội.
Mà những đồ đệ kia thành tựu có cao có thấp, nhưng đều không ngoại lệ là người Tần Ninh thương yêu che chở nhất.
Nhưng lúc này cũng không phải thời điểm suy nghĩ đến chuyện đó.
Tần Ninh mở miệng nói: "Ta sẽ nói cho các ngươi biết làm thế nào để thành Thánh. Có điều, chỉ Thiên Vương mới có thể đi, còn Vương Giả... phải xem chính các ngươi".
"Có thể nhập hoặc không".
"Hơn nữa Vương Giả lúc này chờ sau này đến Thiên Vương thì có thể đi vào thế giới Cửu Thiên".
"Cho nên cũng không cần sốt ruột".
Tần Ninh mở miệng nói: "Vừa đi vừa nói đi".
Đám người bắt đầu xuất phát.
Lần này là tìm Thiên Đế các! Đế Lâm Thiên lần này không thể rút lui nữa.
Mà xem ra là Đế Lâm Thiên lần này cũng không có ý định lui.
Đã như vậy, trận chiến cuối cùng sẽ khó mà tránh khỏi.
Các thế lực đại bá chủ dạo này cũng bị các đại Ma tộc làm phiền đến mất kiên trì.
Lần này, mặc kệ sống chết, đều phải giải quyết.
Nếu không có Tần Ninh trở về, mấy đại bá chủ cũng sẽ không tụ tập ở chỗ này.
Thí dụ như Trấn Thiên Vương, Tuyết Thiên Vương.
Thực lực tương xứng, ai sẽ chịu phục ai chứ?
Bọn họ sẽ đều không phục tùng đối phương.
Nhưng Tần Ninh thì khác.
U Vương!
U Hoàng!
Cửu U Đại Đế.
Cái danh này khiến cho bất kỳ ai cứng đối cứng.
Nói thì nói, làm loạn thì làm loạn.
Nhưng nếu thật sự đánh lên thì kết cục sẽ rất thảm.
Dù sao ai cũng đã từng phải thê thảm dưới tay U Vương.
Tuyết Thiên Vương lần này nói nhiều.
"U Vương, Vương Giả nhập Cửu Thiên được coi như cấp độ gì?"
Tần Ninh thì thầm nói: "Ừm... cấp thấp..."
"Cái gì cơ? Chênh lệch như thế luôn hả?"
Tần Ninh nhìn Tuyết Thiên Vương, bật cười: "Nếu không thì sao? Đại lục Vạn Thiên cùng thế giới Cửu Thiên vì cớ gì lại cách nhau giới vực chứ không liên hợp thành một đại lục rộng lớn vô ngân?"
"Người quá mạnh và người quá yếu mà ở cùng một chỗ, hai vị cường giả chỉ cần khẽ giao thủ thì số người chết và bị thương sẽ là hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn".
Tuyết Thiên Vương nghiêm túc gật đầu.
“Quả nhiên là không thể làm trái quy tắc thiên địa nhỉ. Tuy là tiến vào Cửu Thiên có nguy hiểm với Vương Giả, cũng không tính là quá khó, có điều trên thế giới này cực nhiều Thánh Nhân, lại là thập tử vô sinh..."


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.