Tần Ninh chân đạp giữa không trung, chín linh trụ quay xung quanh cơ thể.
Đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên, tiếng đàn tiếng sáo chậm rãi tiêu tan.
Giờ phút này mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ bá đạo, cực kỳ mạnh mẽ.
“Cảm giác như thế nào?”
Tần Ninh hờ hững nói.
Lúc này ánh mắt Ám Hoàng vô cùng sợ hãi.
Thế nhưng lại có một cảm giác sống sót sau tai nạn, ông ta nhẹ nhàng thở ra.
Nhìn về phía Tần Ninh bằng ánh mắt lạnh lẽo.
“Ta không chết!”
Ám Hoàng gần như hét ra.
Một vị Thiên Vương sống sót sau tai nạn, lại bị bức bách hô lên một câu như vậy.
Giờ phút này người áo đen cũng sững sờ.
Tên này chẳng biết để ý đến mặt mũi mình chút nào.
Tần Ninh mỉm cười.
“Ngươi không chết, thế nhưng cũng sắp rồi!”
Vừa dứt lời, Tần Ninh chậm rãi vung hai tay lên.
Từng khí tức bá đạo ngưng tụ.
Một quả cầu chín màu rực rỡ dần dần ngưng tụ bên trong chín linh trụ, trên đỉnh đầu của Tần Ninh.
Giờ phút này, Ám Hoàng sửng sốt, người áo đen cũng thay đổi sắc mặt.
“Cửu Linh Trình Thần bạo!”
Hắn hét lên một câu.
Trong chốc lát, chín luồng ánh sáng hội tụ thành quả cầu ánh sáng chín màu.
Quả cầu ánh sáng lóe lên, tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Người áo đen thấy cảnh này thì biến sắc, đột nhiên bước chân ra, linh khí hội tụ trước người, linh thức cũng tụ tập ra bên trong linh khí kia, hóa thành một tấm lưới lớn bao phủ về phía quả cầu ánh sáng.
Tạch tạch tạch...
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315980/chuong-3731.html