Huyền Tử Uyên sửng sốt.
Ta không thể đi ư?
Có ý gì thế?
Tần Ninh nhìn vào Huyền Tử Uyên, cười nói: "Ngươi bảo rằng Sương Nhi ở bên cạnh phụ thân ngươi, vậy thì sao?
Tuy phụ thân ngươi là Thiên Vương, nhưng thực lực chỉ có vậy thôi".
Nghe Tần Ninh nói thế, sắc mặt Huyền Tử Uyên tối sầm lại.
Cái gì mà... chỉ có vậy thôi... Đó chính là Thiên Vương đấy! Hiện tại, ở đại lục Vạn Thiên cũng chỉ có năm vị Thiên Vương thôi đấy! Đó là Trấn Thiên Vương Tiên Vô Tận, Huyền Thiên Vương Huyền Chấn, Tuyết Thiên Vương, Cực Thiên Vương và Vân Thiên Vương. Hơn nữa, Vân Thiên Vương còn mới được thăng cấp thôi.
Thiên Vương quả thật là những người đứng đầu đỉnh kim tự tháp.
Vậy mà... chỉ có vậy thôi... Lời của Tần Ninh hơi thái quá rồi đấy!
"Ngươi đi theo ta".
Tần Ninh đứng khoanh tay, bước ra, bình thản nói: "Đi gặp Huyền lão đầu, nếu Sương Nhi ở đó thì lấy ngươi ra đổi, còn Sương Nhi không có ở đó, ta sẽ đập ngươi nhừ tử, coi thử Huyền lão đầu có thể nói gì".
Âm thanh ừng ực vang lên.
Huyền Tử Uyên nuốt nước miếng, nhìn về phía Tần Ninh.
Đập mình... Có phải quá ác độc không?
Còn nữa, Huyền lão đầu... Hình như hắn ta đã nghe qua cái xưng hô này ở đâu rồi thì phải! Đúng rồi! Vân Sương Nhi cũng gọi phụ thân hắn ta như vậy.
Cả hai người họ thật giống nhau quá đi mất.
Lúc này, Tần Ninh nhanh chóng rời đi.
Huyền Tử Uyên lẽo đẽo đi theo sau hắn.
Thạch Cảm Đương hơi cảnh giác, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315973/chuong-3724.html