“U Vương tiền bối!”
Huyền Tử Uyên vội vàng nói: “Ta biết U Vương tiền bối bất mãn trong lòng, chỉ là tại hạ nguyện ý dùng tin tức của một người để đổi lấy một mạng của Liễu Bác Minh”.
“Nói!”
“Vân Sương Nhi!”
Huyền Tử Uyên vừa dứt lời, ánh mắt Tần Ninh sáng lên, nhìn về phía Huyền Tử Uyên.
“Ở đâu?”
Giọng điệu của Tần Ninh vẫn bình tĩnh, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Huyền Tử Uyên có vài phần thăm dò.
“Năm đó Vân Sương Nhi bị cha ta đưa đi, dốc lòng vun trồng, bây giờ đã vào cảnh giới Vương Giả, lần này cũng đi vào cấm địa theo cha ta”.
“Chỉ là lúc trước khi chúng ta tiến vào cấm địa, bị thú triều tách ra, tất cả mọi người đều đã mất tích”.
“Nhưng mà cha ta lại cực kỳ quan tâm đến Vân Sương Nhi, cho nên chắc chắn là không có nguy hiểm”.
Huyền Tử Uyên thành khẩn nói.
“Lão già Huyền Chấn nghĩ gì, ta có thể không biết sao?”
Tần Ninh sâu xa nói: “Sương Nhi có thể chất đặc biệt, lão già này muốn nhìn trộm ý nghĩa thành Thánh từ trên người cô ấy đúng không?”
Huyền Tử Uyên nghe thấy lời này thì vô cùng xấu hổ.
Chỉ là giờ phút này, hắn ta cũng không còn biện pháp gì cả.
Chỉ có thể dùng tin tức của Vân Sương Nhi để lắng lại lửa giận của Tần Ninh.
Tần Ninh, quá mạnh.
Là người có thể tiêu diệt được Hư Vương.
Hắn ta tự nhận là mình cũng không kém hơn Hư Vương bao nhiêu.
Hơn nữa Thiên Trận Vương - Mộc Phong còn ở đây.
Nếu như hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315971/chuong-3722.html