Lần lượt đối mặt hành hạ của Ngự Hư tông, là Tần Ninh chống đỡ cô bé sống sót.
Mặc dù hai người ở chung thời gian ngắn ngủi, nhưng ấn tượng để lại sâu sắc lâu dài.
“Không sao!”
Tần Ninh xoa xoa đầu Lăng Tiểu Phi, cười nói: “Sau này sẽ không có chuyện gì, ta bảo vệ muội”.
“Ừ!”
Lăng Tiểu Phi rất thỏa mãn.
Cảm nhận được cơ thể mềm mại trước người, Tần Ninh âm thầm cười khổ.
Tiểu nha đầu thành đại nha đầu rồi!
“Ninh ca ca, ta không phải tên Lăng Tiểu Phi!”, Lăng Tiểu Phi lúc này buông hai cánh tay ra, nhìn về phía Tần Ninh không nhịn được cười hì hì nói: “Ta biết ta tên gì rồi, ta tên U Tiêu Tiêu!”
“U Tiêu Tiêu?”
Tần Ninh vắt hết óc lục soát trí nhớ của mình, không có ấn tượng gì đối với cái tên này.
“Cửu U Chu Tước nhất tộc ta cũng xem như là quen thuộc, cái tên U Tiêu Tiêu này thật đúng là chưa từng nghe qua”.
Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Xem ra không phải muội chưa từng xuất thế, có lẽ cũng đã xuất hiện mấy vạn năm gần đây”.
“Ninh ca ca, huynh rất hiểu Cửu U Chu Tước bọn ta?”
“Ừ!”
Tần Ninh gật đầu nói: “Cửu U Chu Tước nhất tộc chính là một dòng tộc thần thú khá mạnh ở Thương Mang Vân Giới, tích lũy mấy trăm vạn năm đã hồi phục mạnh mẽ của thời kỳ trên kỷ nguyên”.
U Tiêu Tiêu gật đầu cái hiểu cái không.
Thương Mang Vân Giới.
Trên một kỷ nguyên?
Nghe có chút mơ hồ.
Tần Ninh xoa xoa đầu Lăng Tiểu Phi đầu, cười nói: “Sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315948/chuong-3699.html