Nghe thấy lời này, Tần Ninh nhíu mày lại.
Vạn Nhất Thiên nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Người tỉnh táo lại trước đã...”.
“Ta rất tỉnh táo”.
Tần Ninh đưa mắt nhìn thẳng Vạn Nhất Thiên.
Nhìn thấy ánh mắt của Tần Ninh, Vạn Nhất Thiên chấn động cười một tiếng.
Cho dù ông ta cũng là Vương giả đỉnh cấp, thế nhưng khi đối mặt với Tần Ninh vẫn không có cách nào duy trì sự bình tĩnh trong lòng.
Việc không có cách nào giữ vững tâm trạng bình tĩnh này khiến ông ta rất không thoải mái.
“Chuyện kia... Thiên Ngoại Tiên bị đánh lén...”, Tần Ninh nhăn mày lại.
“Bên trong Thiên Ngoại Tiên có Trấn Thiên Vương tọa trấn, bị đánh lén... Chắc là không có chuyện gì...”, Vạn Nhất Thiên lại nói: “Là Đế Lâm Thiên ra tay làm Trấn Thiên Vương bị thương nặng, hơn nữa còn cướp đi một thứ”.
Nghe thấy lời này, Tần Ninh bỗng giật mình.
“Bia Trấn Mạch Huyền!”
Vạn Nhất Thiên khẽ gật đầu.
“Đế Lâm Thiên có thực lực mạnh đến như vậy sao?”
Tần Ninh lẩm bẩm: “Trấn Thiên Vương xưng đã Thiên Vương hơn mấy vạn năm, trừ khi là cấp bậc Hóa Thánh, nếu không... không có khả năng làm ông ta bị thương nặng”.
“Còn có một chuyện...”, Vạn Nhất Thiên rụt cổ một cái, muốn nói lại không dám nói.
“Nói!”
“Thanh Ninh các và Thiên Ngoại Tiên có thông đạo liên hệ đặc biệt, cho nên Thanh Ninh các vừa xảy ra chuyện, Trấn Thiên Vương liền sai người đến giúp...”, “Người được điều động đi chính là Vũ Vương - Tiên Vũ Sinh và Hàm Vương - Tiên Hàm, nhưng mà Thiên Đế Các đã đoán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315924/chuong-3675.html