Cùng lúc đó, phía sau Vạn Cửu Thiên, tám loại hơi thở mạnh mẽ đồng thời tỏa ra.
Nếu như nhìn kỹ thì tám người kia trông có vẻ mới tầm khoảng hai mươi, ba mươi hoặc bốn mươi tuổi mà thôi.
Nhưng mà tất cả bọn họ đều có một điểm giống nhau, đó là hơi thở trên người bọn họ đều hơi thở Vương Giả.
Vạn Nhất Thiên tát một cái vào đầu của Vạn Cửu Thiên, mắng: "Sao lại kêu là U Vương tiền bối, Tần công tử, phải gọi là Tần công tử mới đúng".
Vạn Cửu Thiên xoa đầu, dùng vẻ mặt không cam lòng mà nhìn lão cha già nhà mình.
"Cha, dù sao đi chăng nữa thì con cũng là các chủ của Vạn Thiên các..."
"Các chủ thì như nào? Các chủ thì sao chứ?"
Vạn Nhất Thiên lại đánh thêm mấy cái nữa, mắng: "Cho dù ngươi có là ông trời đi chăng nữa thì ngươi cũng là con trai của ta, ta muốn đánh thì đánh ngươi ngay nhé!"
Mặt của Vạn Cửu Thiên đầy vẻ xấu hổ.
Đám người đứng phía sau cũng ra sức nhịn cười.
"Cười cười cười, cả đám người các ngươi không thấy Thanh Ninh các đang cần được giúp đỡ sao? Tộc Luyện Ngục Ma đánh nát thông đạo địa tâm, xuất hiện ở thế gian để giết người, người mà bọn chúng giết chính là đám người các ngươi đó!"
Vạn Cửu Thiên quát lớn.
Chỉ trong chớp mắt, tám người đều ngậm miệng lại.
Bị lão cha dạy dỗ rồi quay lại trút giận lên đầu con mình, thật là mất mặt! Trong nháy mắt, tám bóng dáng liều mạng xung phong bay ra ngoài.
Lúc này, từng hơi thở Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315921/chuong-3672.html