Bắc Đẩu Minh như được đại xá, trong nháy mắt dẫn đám người của Bắc Đẩu thế gia rút lui nơi đây.
Tình hình lập tức biến đổi.
Văn Hiên tinh chủ giờ phút này mang ánh mắt phức tạp.
Chu Dịch đường chủ cũng ổn định thương thế.
Nguyên Mậu Tuyết vương sử lúc này cũng lặng lẽ nhìn về phía bốn người Tôn Độn.
Thế lực khắp nơi giờ phút này đều trở nên cẩn thận.
"Tôn Độn tinh chủ, chỉ e là không có thời gian cho ngươi chuẩn bị nữa rồi!”
Thấy đám người nhìn mình chằm chằm, Cổ Chấn nhịn không được nói.
"Ta thấy cũng là khó, thế nhưng khó thì cũng phải làm".
Tôn Độn giờ phút này cười nói: "Có điều hôm nay, những người này không thể chạy".
Nói xong, Tôn Độn vẫy tay một cái.
Trong nháy mắt, từng cục đá màu đen rơi xuống một chỗ.
Sau một khắc, cục đá màu đen kia rơi xuống mặt đất trên cổ thành.
Toàn bộ cổ thành đột nhiên xuất hiện mấy bóng người.
Người ở bên trong thành cổ kia mặc quần áo, hình thái cử động, giống như bọn họ vốn đã là cư dân ở trong cổ thành này vậy.
Trong chớp nhoáng này, mọi người đều sững sờ.
Sau một khắc, những người cổ thành hai mắt tản mát ra ánh sáng đen ngòm, không nói hai lời, nháy mắt tấn công tất cả mọi người.
Tôn Độn giờ phút này cười nói: "Trò hay vừa mới bắt đầu, lần này phàm là người tiến vào đảo Thiên Ngoại thì đều không thể sống sót ra ngoài".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315871/chuong-3622.html