“Muốn đánh thì đánh, nói lời vô nghĩa nhiều như vậy làm gì”.
Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng của Cốc Tân Nguyệt vang lên.
“Không phải các ngươi thích ỷ nhiều bắt nạt ít sao?
Ta cho các ngươi nếm thử cảm giác, lấy ít bắt nạt nhiều là như thế nào, khiến cho các ngươi trải nghiệm cảm giác tức tối mà không thể nói ra!”
Nghe được những lời này, hai người Thiên Thanh Viêm và Diệp Ngọc Phong sát khí bừng bừng.
“Người đàn ông của ngươi để cho ngươi đi chịu chết, đồ hèn nhát!”
Diệp Ngọc Phong cười nhạo nói.
“Nếu như hắn ra tay, các ngươi còn chết nhanh hơn”.
“Muốn chết!”
“Ngông cuồng!”
Hai đại Bán Vương lập tức ra tay, đánh thẳng về phía Cốc Tân Nguyệt.
“Lão hủ tới giết ngươi”.
Lúc này, âm thanh Bắc Đẩu Minh quái dị, mang theo sát khí vang lên.
“Ông mà cũng xứng sao?”
Đúng lúc này, sau lưng Tần Ninh, lại một bóng dáng xinh đẹp bước ra.
Không biết từ lúc nào, Diệp Viên Viên đã xuất hiện, nàng đứng chắn ở trước người Tần Ninh.
“Bước vào cảnh giới Bán Vương đã lâu, lão tiền bối, ông còn có năng lực đột phá cảnh giới Vương Giả không?”
“Tiểu nữ bất tài, Thiên Nhân thất bộ, xin được chỉ giáo!”
Diệp Viên Viên nói xong, chân đạp lên chín đài sen, khí tức dần tăng lên.
Tuy là Thiên Nhân thất bộ, nhưng cường độ linh hồn lại là ba vạn mét, vượt xa Thiên Nhân thất bộ bình thường, cho dù so sánh với Bán Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315862/chuong-3613.html