“Đáng đời!”
Ứng Tường hừ nói.
Võ Ly Thiên nhìn về phía Ứng Tường cười nói: “Sơ Âm Quỷ Phong thuật của Ứng huynh càng ngày càng tinh túy, xem ra hai người này cũng là bị huynh phong lại?”
“Ừ, chính là lo lắng xuất hiện bất ngờ”.
Nghe thấy lời này, Vũ Ly Thiên gật đầu.
“Đồ chúng ta cần phần lớn đã tới tay, món cuối cùng này là trân quý nhất”.
“Có điều ở bên ngoài Tần Ninh hô phong hoán vũ, không gì không thể”.
“Nhưng bây giờ… cho dù là Thiên Vương cũng phải quỳ!”
Khóe miệng Vũ Ly Thiên mang theo một nụ cười lạnh lẽo.
"Thu hồi bọn Thánh Khôi đi, về sau chúng cũng sẽ thuộc quyền sở hữu của Thiên Đế các chúng ta, hẳn là chúng nó sẽ có tác dụng rất lớn đây".
Ứng Tường mở miệng nói.
"Ừ!"
Lúc này, Võ Ly Thiên đứng dậy, thư giãn xương khớp, cười nói: "Không thể không nói Các chủ đúng là liệu sự như thần, kế hoạch lần này vô cùng hoàn hảo, nhờ chúng ta nội ứng ngoại hợp mà các thế lực bá chủ phải hao binh tổn tướng, Thiên Đế các của chúng ta cũng đã đến lúc phải ra mặt rồi".
"Đúng vậy!"
Hai người sóng vai nhau nhìn về phía trước.
Ứng Tường thì thầm: "Dù là Tần Ninh hay Thiên Vương thì cũng như nhau cả thôi, đối với Các chủ, bọn họ chẳng là cái thá gì cả!"
"Điều mà chúng ta cần phải lo lắng chính là mai kia, Ma tộc xuất hiện, bọn chúng liệu có chịu thực hiện lời hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315851/chuong-3602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.