Chương trước
Chương sau


Tần Ninh từng bước giẫm lên xác hỏa thú, chém giết nổi lên.

Mà cùng lúc đó phía bên kia, tình hình mà Giang Bạch đối diện lại khác rất lớn với Tần Ninh.

Giang Bạch lúc này đứng yên trên một mảng dung nham.

Dung nham chuyển động, Giang Bạch không thể không lấy linh khí thuộc tính thủy bao trùm ở dưới chân, giữ thân ảnh ổn định.

Mà dưới chân, bên trong dung nham lúc này cũng có từng con hỏa thú mạnh mẽ lao ra, đánh lén giết tới.

Giang Bạch lâm nguy không loạn, cũng lao đến chém giết.

Thời gian từng chút trôi qua.


Dưới chân Tần Ninh hỏa thú chết đi hóa thành đá lớn, đã chất thành một núi nhỏ cao trăm mét.

“Còn chưa tới cực hạn sao?”

Tần Ninh nhìn bốn phía, chân mày cau lại.

Vù… Chỉ là lời Tần Ninh vừa dứt, trước người có tiếng vù vang lên, một cảnh cửa lúc này đột nhiên xuất hiện.



Cánh cửa kia bốn phía ngọn lửa lượn lờ, từ từ mở ra.

Trong nháy mắt nhìn thấy cửa, Tần Ninh biết cửa ải này đã qua! Lúc này Tần Ninh đến trước cửa, chỉ là không mở cửa, mà từ từ đi vòng qua sau cửa.

Nhìn kỹ lại, sau cửa treo một viên đá.

Cũng không phải đá chân chính, mà là một viên đá giọt lửa ngưng tụ.

“Hỏa Linh tử!”

Ánh mắt Tần Ninh lộ ra một vẻ mừng rỡ.

Cửu Linh hóa Thiên trận ngưng tụ thành chín loại linh khí thuộc tính.

Nhưng cũng không phải là ngưng tụ linh khí thuộc tính đơn giản.

Mà loại linh tử lấy linh khí thuộc tính đơn chí thuần ngưng tụ mà thành, có thúc giục và ngưng tụ.

Trung tâm Cửu Linh hóa Thiên trận chắc hẳn là trong hải đảo thứ mười, nhưng chỗ này lại không phải nơi trung tâm khống chế.

Phàm là trận pháp đều tồn tại tình huống như vậy.

Trung tâm là tâm trận trấn pháp, điều khiển tất cả.

Bên ngoài vòng trận pháp thì là do thiên tài địa bảo không ngừng cung cấp lực vận chuyển cho trận pháp.

Hỏa Linh tử chính là mấu chốt của cửa này.

Suy đi nghĩ lại, Tần Ninh cảm thấy cũng chỉ có cửa thông về phía bên trong hải đảo này mới là mấu chốt.

Thu lấy Hỏa Linh tử, Tần Ninh khẽ mỉm cười.

Cửa từ từ biến mất.

Tần Ninh lui xuống.

Lúc này trên cầu dây thừng.

Thân ảnh Tần Ninh dần dần xuất hiện.

Thấy cảnh này, đám người Thượng Hoằng liền trợn tròn mắt.

Người này thật sự là an toàn đi ra! Tần Ninh nhìn về phía năm người Cốc Tân Nguyệt nói: “Đi đi, đi xuống một cầu dây thừng!”

Lời vừa dứt, Tần Ninh dẫn năm người rời đi.

Thượng Hoằng giờ phút này từ trong kinh ngạc dần hồi tỉnh lại.

“Đừng ngẩn ra nữa!”

Thượng Hoằng quát lên: “Mọi người mau dựa theo tu hành của mỗi người, lần lượt tiến vào hải đảo từ các con đường khác, cướp lấy cơ duyên”.

“Nhớ lấy không thể khinh thường, sau khi tiến vào trong hải đảo phải mau chóng tụ tập, nếu lạc đàn thì không được khiêu khích”.

“Dạ!”

Nhất thời mọi người dần bận rộn.

Mà lúc này năm người Tần Ninh lại đến bên ngoài một cầu dây thừng, tiếp tục xông quan.

Hết lần này đến lần khác.

Tần Ninh dẫn đi hết cái này đến cái khác.

Cho đến cuối cùng, Diệp Viên Viên, Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư đều tiến vào hải đảo thứ mười.

Tần Ninh cùng lần lượt thu góp Thủy Linh tử, Kim Linh tử…

Cửa ải cuối cùng.

Huyết Linh tử! Ầm… Một tiếng nổ vang lên.

Tần Ninh đánh lui biển máu bốn phía, đằng trước xuất hiện một cửa máu.

Đi tới sau cửa, gỡ xuống Huyết Linh tử, Tần Ninh trực tiếp đẩy cửa vào.

Hải đảo thứ mười! Lúc này các thế lực hải đảo Thiên Ngoại cũng mỗi người một thủ đoạn tiến vào bên trong hải đảo thứ mười từ các đường dây thunwgf.

Dù sao trong chín hòn hải đảo vây quanh đã có rất nhiều vật không bình thường.
Hải đảo thứ mười bị chín hải đảo vây quanh này thấy thế nào cũng không giống hải đảo thông thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.