"Chúng ta phải làm gì với con rồng này đây?"
"Nếu không phải vì chàng nói phải giữ lại mạng của nó thì bọn ta đã sớm giết chết nó rồi!"
Cốc Tân Nguyệt lạnh lùng nói.
Ba vị Bán Vương, Vạn Tử Vận, Tổ Định, Lâm Ngữ Thành cũng gật đầu đồng ý.
Đây là lời thật lòng! Nhưng mà người phải ra sức nhiều nhất không phải là ba người bọn họ.
Mà chủ yếu là nhờ Cốc Tân Nguyệt, nàng ấy quá khủng bố.
Giống như là Tần Ninh thứ hai vậy.
Cảnh giới Bán Vương có áp lực rõ rệt đối với cự long.
Trên thực tế, không cần tới bọn họ.
Chỉ riêng một mình Cốc Tân Nguyệt cũng đã đủ để đối phó với con rồng này rồi.
Thật kinh khủng! Sức mạnh linh thức của Cốc Tân Nguyệt rõ ràng cao hơn bọn họ cả một cấp bậc.
"Chặn nó lại!"
Vào lúc này, Tần Ninh nhìn về phía rồng sấm sét, hứng thú bừng bừng, cười nói: "Ta phải có được nó!"
Vừa mới nói xong.
Tất cả những người ở xung quanh đều phải trợn mắt há mồm kinh ngạc.
Trong phút chốc, Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên cũng không kịp phản ứng lại.
"Đừng quậy...", Cốc Tân Nguyệt mở miệng: "Đây là một con rồng có cảnh giới Vương Giả, sao chàng có thể... trấn áp được nó chứ?"
"Yên tâm, ta có cách".
Tần Ninh lại nói thêm: "Các người chỉ cần chặn nó lại, đừng để nó nổi điên phản công lại là được".
"Được!"
Lúc này, mặt Cốc Tân Nguyệt đầy vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315795/chuong-3546.html