Cho nên Vương Giả đối với Thiên Nhân trời sinh có áp chế.
Mà cái gọi là cảnh giới Bán Vương chính là thời khắc ngưng tụ biển linh thức.
Thời điểm này linh thức Bán Vương cũng mạnh hơn một nước so với Thiên Nhân thất bộ.
Cường độ linh thức của Cốc Tân Nguyệt ở Thiên Nhân thất bộ, có thể lan truyền phạm vi đến chín vạn mét, có thể nói là vô cùng kinh khủng.
Nhưng sự hội tụ của biển linh thức là đường kính vạn mét.
Linh thức của Cốc Tân Nguyệt quá mạnh mẽ thì cần phải kìm lại, hội tụ biển linh thức sẽ vô cùng khó khăn.
Nhưng lần này duy trì hơi thở Thánh Nhân lại khiến cho Cốc Tân Nguyệt trực tiếp vượt qua bước này.
Trực tiếp Bán Vương! Linh thức dưới sự bao bọc của hơi thở của Thánh Nhân, bắt đầu thu nhỏ lại.
Đây đã đang đi trên con đường xưng Vương rồi.
Tần Ninh lẩm bẩm: “Cô ta vẫn thật tốt với nàng”.
“Ai?”
Cốc Tân Nguyệt sững sốt một chút, ngay sau đó kịp phản ứng, nhìn về phía Tần Ninh, lo lắng nói: “Cô ta lại đi ra rồi? Có phải làm chàng bị thương không?”
“Sao có thể!”
Dáng vẻ Tần Ninh tràn đầy tự tin, hắn cười nói: “Nàng sao có thể làm ta bị thương được? Nàng quên rằng ta chính là con của Thần Đế?”
Một bên, Diệp Viên Viên che miệng cười khẽ.
Đây là lần đầu tiên thấy Tần Ninh phồng má làm người mập (*).
(*) phồng má làm người mập: ý chỉ sĩ diện mà làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315775/chuong-3526.html