Lúc này Bắc Đầu Hải thấp giọng quát, linh thức cùng linh khí phun ra.
Một cự chưởng trực tiếp đánh xuống.
“Giết người đoạt bảo trên đầu ta, coi như ngươi xui xẻo”.
Lời Tần Ninh quát xuống, kiếm ra.
Ầm…
Tiếng nổ đùng kịch liệt vang lên.
Trường kiếm chém ra.
Một tiếng ầm nổ tung, thân ảnh Bắc Đẩu Hải khẽ dừng.
Quá mạnh! Kiếm khí của Tần Ninh rất rất mạnh! Cường độ linh khí cao.
Cường độ linh thức cũng cao.
Điều này căn bản không thể là cường độ một vị cảnh giới Thiên Nhân tạm bộ thi triển được.
Lúc này, Bắc Đẩu Hải quát to: "Bốn người các ngươi đứng bên cạnh công kích, còn ta tấn công hắn!"
"Vâng!"
Bốn người Bắc Đẩu Khải, Bắc Đẩu Lam tản ra.
Mắt Tần Ninh đã nhìn thấy được năm người bọn họ.
"Hai tên Thiên Nhân lục bộ, hai tên Thiên Nhân thất bộ, một vị Bán Vương cũng đủ sức để bù lại Huyết Viêm Linh Hoa rồi".
"Nếu các ngươi đã làm hỏng việc của ta thì các ngươi nhất định phải đền bù, thật là hợp lý".
Vừa nói xong.
"Cửu Linh Tinh Thần Kiếm!"
Tần Ninh chém ra một nhát kiếm.
Vào giờ phút này, kiếm khí của Vương Kiếm Độ Sinh được phóng ra phạm vi cả trăm trượng.
Một tiếng oanh vang lên, trong nháy mắt, một đạo kiếm khí chém về phía hai tên cao thủ có cảnh giới Thiên Nhân lục bộ.
Trong lúc hai người còn chưa kịp phản ứng lại.
Kiếm khí còn chưa tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315748/chuong-3499.html