Thạch Cảm Đương lại tự tin nói: “Sư tôn sẽ không nguy hiểm liều mạng, nhất định là có độ lượng với bản thân”.
Nghe thấy lời này, mấy người hơi an tâm.
Không sai.
Cho tới nay Tần Ninh cũng không hề làm ẩu.
Dần dần tia máu ngày càng nhiều, trói quanh cơ thể Tần Ninh.
Máu tươi lúc này tí tách bị hấp thu.
Cơ thể Tần Ninh thậm chí bắt đầu trắng bệch.
“Uống ngon không?”
Đột nhiên Tần Ninh mở miệng.
Hắn toét miệng cười một tiếng nói: “Ngon thì ngươi cũng uống được nhiều rồi, giờ cùng ta quay về đi!”
Lời vừa dứt.
Đột nhiên.
Tần Ninh buông tha tất cả chống cự.
Nhưng cơ thể hắn lại không tự chủ được lui về phía sau.
Huyết Viêm Linh Hoa kia gần như cảm nhận được điểm này, nó liền khẽ biến sắc mặt, muốn kéo Tần Ninh đến trong ngực mình.
Chỉ là phía sau Tần Ninh có một lực lôi kéo hình huyết sắc trong nháy mắt tăng vọt.
Lúc này.
Cây mẹ Huyết Viêm Linh Hoa gần như không cách nào chống cự.
Muốn rút về tia máu của mình cũng không làm được.
“Hút máu của ta thì chính là hoa của ta, chạy cũng không chạy thoát!”
Tần Ninh cười nhạt nói: “Đi cùng ta!”
Dần dần Tần Ninh bước chân gần về hình vẽ.
“Nhìn ra không?”
Thạch Cảm Đương giờ phút này cười hắc hắc nói: “Đó là sư tôn lấy máu của mình làm mồi dụ”.
“Hấp dẫn cây mẹ xuất hiện, sư tôn kéo cây mẹ thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315745/chuong-3496.html