Chương trước
Chương sau



Thiên Khí Vương vừa nói xong, tất cả mọi người đều bị ông ta dọa hết hồn.

Thật đơn giản, thật thẳng thắn.

Tự sát?

Ông ta đang nói giỡn chăng! Sắc mặt của Bảo Vương rất khó coi.

Bảo người của ông ta đi tự sát.

Vậy chẳng khác gì đang vả mặt ông ta cả.

"Thiên Khí Vương..."


"Như nào?”

“Các ngươi không muốn làm phải không?"

Thiên Khí Vương chậm rãi nói: "Trước đây không lâu, tên rùa đen rút đầu Thẩm Tiểu Vinh kia bảo ta luyện chế giúp hắn ta một cái vương khí...", nghe thấy vậy, sắc mặt Bảo Vương thay đổi.

Thật đáng hận! Thẩm Tiểu Vinh! Đám Thiên Nhân ở đây có thể không biết đến cái tên này.

Nhưng nếu nhắc tới Vinh Vương thì chắc chắn bọn họ đều đã từng nghe qua danh hiệu này.

Thiên Khí Vương đang tạo áp lực cho ông ta! Vinh Vương Thẩm Tiểu Vinh! Đó là một vị tán tu đã tu luyện tới cấp bậc Vương Giả.

Thiên Khí Vương nhắc tới tên người này, là muốn nói cho ông ta biết rằng.

Nếu không để Liễu Thanh Phong tự sát?

Nếu không chịu làm như vậy?

Thì cứ đợi lão phu kêu thêm người tới, vừa hay Thẩm Tiểu Vinh đang thiếu lão phu một món nợ ân tình, lão phu sẽ kêu lão ta tới đây, cho các ngươi biết thế nào mới thật sự là nhục nhã.

Đây là điểm đáng sợ của luyện khí sư?

Bọn họ chỉ có một thân một mình thôi sao?

Mới nhìn qua thì có vẻ đúng như vậy thật.

Nhưng trên thực tế, bọn họ lại có rất nhiều bạn tốt trên khắp thế gian.

Bạn tốt của Tần Ninh là vương khí sư, lại còn có cấp bậc Vương Giả.

Bảo Vương không nhìn Thiên Khí Vương nữa, trái lại, ông ta quay sang quan sát Tần Ninh.

Rốt cuộc Tần Ninh và Thiên Khí Vương có quan hệ như thế nào?

Vì sao Thiên Khí Vương lại chấp nhận ra mặt giúp đỡ Tần Ninh như vậy?

"Tốc độ não của ngươi có theo kịp lão phu không vậy? Thời gian của lão phu rất quý giá...", Thiên Khí Vương không đủ kiên nhẫn nữa, nói với Bảo Vương.

"Được!"

Lúc này, Thiên Thanh Phong mới nhìn về phía Liễu Thanh Phong.

"Lâu chủ!"

Liễu Thanh Phong ngơ ngác.

Lâu chủ thật sự muốn ông ta tự sát ư?

Tại sao vậy! Là bởi vì e sợ Thiên Khí Vương sao?

"Lâu chủ, Thiên Khí Vương chỉ đang hù dọa chúng ta mà thôi, nếu ông ta thật sự có bản lĩnh ấy thì cứ để ông ta gọi người tới đây đi!"

Liễu Thanh Phong vội vàng nói.

Vào lúc này, sắc mặt của Tông Hoài An cũng thay đổi, ông ta quát khẽ: "Lâu chủ, không thể vì vậy mà bảo Liễu Thanh Phong tự sát được!"

Lúc này, hai mắt của Thiên Thanh Phong đang khép hờ.

Hôm nay, ông ta đã tính sai rồi! Ai lại ngờ tới chuyện Thiên Khí Vương sẽ xuất hiện vào lúc này.

Càng không ngờ tới việc Thiên Khí Vương sẽ giúp đỡ Tần Ninh.

"Xem ra, các ngươi vẫn không tin!"

Thiên Khí Vương hừ một tiếng.

"Thẩm Tiểu Vinh, mau ra đây cho lão phu!"

Thiên Khí Vương quát lớn.

"Nếu Thiên Khí Vương đã có lời mời thì sao bản vương lại không đến chứ?"

Ngay sau đó, một giọng cười điềm đạm vang lên.

Một người đàn ông tầm tuổi trung niên thong thả bước ra, xuất hiện ở Thiên Ngoại Tiên.

"Bản vương đã hiểu rồi!"

Mọi người còn chưa kịp nhìn rõ bóng dáng của Vinh Vương thì đã thấy một chưởng được đánh ra.

Mục tiêu của nó chính là Liễu Thanh Phong.

Một chưởng đánh tới.

Ầm... mặt đất nổ tung, ngay sau đó, từng vết nứt lần lượt xuất hiện.

Liễu Thanh Phong cũng muốn phản kháng nhưng ông ta chẳng thể làm gì được.

"Lâu chủ...", vào giây phút này, Liễu Thanh Phong cảm thấy rất tuyệt vọng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.