Thiên Khí Vương vừa nói xong, tất cả mọi người đều bị ông ta dọa hết hồn.
Thật đơn giản, thật thẳng thắn.
Tự sát?
Ông ta đang nói giỡn chăng! Sắc mặt của Bảo Vương rất khó coi.
Bảo người của ông ta đi tự sát.
Vậy chẳng khác gì đang vả mặt ông ta cả.
"Thiên Khí Vương..."
"Như nào?”
“Các ngươi không muốn làm phải không?"
Thiên Khí Vương chậm rãi nói: "Trước đây không lâu, tên rùa đen rút đầu Thẩm Tiểu Vinh kia bảo ta luyện chế giúp hắn ta một cái vương khí...", nghe thấy vậy, sắc mặt Bảo Vương thay đổi.
Thật đáng hận! Thẩm Tiểu Vinh! Đám Thiên Nhân ở đây có thể không biết đến cái tên này.
Nhưng nếu nhắc tới Vinh Vương thì chắc chắn bọn họ đều đã từng nghe qua danh hiệu này.
Thiên Khí Vương đang tạo áp lực cho ông ta! Vinh Vương Thẩm Tiểu Vinh! Đó là một vị tán tu đã tu luyện tới cấp bậc Vương Giả.
Thiên Khí Vương nhắc tới tên người này, là muốn nói cho ông ta biết rằng.
Nếu không để Liễu Thanh Phong tự sát?
Nếu không chịu làm như vậy?
Thì cứ đợi lão phu kêu thêm người tới, vừa hay Thẩm Tiểu Vinh đang thiếu lão phu một món nợ ân tình, lão phu sẽ kêu lão ta tới đây, cho các ngươi biết thế nào mới thật sự là nhục nhã.
Đây là điểm đáng sợ của luyện khí sư?
Bọn họ chỉ có một thân một mình thôi sao?
Mới nhìn qua thì có vẻ đúng như vậy thật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315718/chuong-3469.html