Tề Xung lúc này từ từ nói: “Dù sao người này ngày sau ngươi cẩn thận chút… cố gắng tránh!”
“Dạ!”
Lúc này trong sơn cốc, thế cục càng khiến người ta nhìn không thấu.
Một mình Tần Ninh liều lĩnh phách lối, Thiên Ngoại Tiên không nghe không hỏi.
Lúc này Tần Ninh lại nhìn về phía hai người Liễu Thanh Phong và Liễu Tây Khê.
“Lăn xuống chịu chết, nếu không thì chuyện hôm nay không xong!”
Tần Ninh hờ hững nói: “Tần Ninh ta từ trước đến giờ sợ phiền toái, không thích gây chuyện, nhưng người tìm đến cửa thì ta cũng phải giết mấy người tế trời, nói cho tất cả mọi người đừng tìm ta gây phiền toái”.
Lúc này sắc mặt hai người Liễu Tây Khê và Liễu Thanh Phong khó coi.
“Tên ngông cuồng, không ai chữa cho ngươi thì để ta!”
Lúc này giọng Lôi Lệ lạnh lùng.
Một bên thất tinh chủ Tôn Độn, ngũ tinh chủ Thiên Cung Sơn muốn kéo nhưng không kéo nổi.
Thân ảnh Lôi Lệ hạ xuống trong sơn cốc.
“Ta nói rồi, ngươi còn chen vào nói nữa thì tiễn ngươi chết, xem ra ngươi coi lời của ta thành gió thổi qua tai!”
Lúc này Tần Ninh tay cuộn thành nắm đấm.
Nhưng Lôi Lệ hừ nói: “Làm nhục ta thì được, làm nhục Bi Vương đại nhân, Cực Thiên Vương đại nhân thì ngươi đáng chết”.
Lôi Lệ một lời quát xuống, một quyền giết ra.
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng, một quyền cũng đánh ra.
Bùm… Hư không nổ tung.
Hai thân ảnh lúc này lui về phía sau.
“Thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315709/chuong-3460.html