Lời này vừa dứt, Huyền Phương Nghiệp cười ha ha.
Bốn vị thiên kiêu! Hơn nữa còn là bốn vị thiên kiêu có uy danh hiển hách trong toàn bộ ngàn vạn đại lục đương thời! Bốn người này tương lai sẽ trở thành nhân vật vương giả trụ cột có cấp bậc vô song của ngàn vạn đại lục.
Lúc này, sắc mặt hai người Diệp Kình Nguyên và Thiên Minh Hạo không hề dễ nhìn.
Những người này lại càng khủng bố.
So sánh với nhau càng chứng tỏ bọn hắn vô dụng.
Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia nổi danh muộn hơn lục đại bá chủ, nội tình không đủ.
Tuy rằng có Vương giả tọa trấn nhưng vẫn kém hơn một chút.
Trong các thế lực lục đại bá chủ.
Thiên Ngoại Tiên, Thái Cực đạo quán, Huyền Thiên cung, Thính Tuyết sơn trang có Thiên Vương tọa trấn, Tứ Đại Thiên Vương! Còn Ngự Hư tông, mặc dù Hư Vương không phải là cảnh giới Thiên Vương nhưng nghe nói cũng không còn xa... Về phần vị Vân Vương kia của Thanh Ninh các! Có thể nói là kỳ tài ngút trời.
Năm đó, dưới sự giúp đỡ của Phong Vương, ông ta thành lập Thanh Ninh các, thống nhất Trung Lan.
Sau đó xưng Vương.
Trải qua mấy vạn năm, ai biết được ông ta đã đi đến bước kia chưa! Hơn nữa, sư tôn của ông ta là U Vương! U Hoàng ngày xưa! Cửu U Đại Đế! Nhân vật truyền kỳ có ba danh hào trong một!
Suốt một vạn năm đó, U Vương xưng hùng ngàn vạn đại lục, không ai dám trêu chọc!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315662/chuong-3413.html