Chương trước
Chương sau
“Dạ!”

Lời Tiên Hạo vừa dứt, trong nháy mắt dọc theo lối đi rời khỏi nơi đây… Lần này lớn chuyện rồi! Người báo tin trước đó rất có thể bị giết.

Tiên Hạo chửi nhỏ một câu: “Khinh thường… đáng chết!”

Đúng là khinh thường.

Ám Ma Vũ nhất tộc lâu rồi chưa dẫn đến đại chiến.

Nhưng lần này khai chiến không nói, còn kéo theo người của Thiên Đế các ra mặt.

Trong ứng ngoài hợp! Số lượng quá lớn!


“Hùng Viêm, Kha Cảnh… hai trong thập đại phó các chủ Thiên Đế các…”

Lần này chỉ sợ sẽ xảy ra phiền toái lớn!

Ầm… Trên mặt đất, Tiên Hạo đi ra thông đạo, khí tức Thiên Nhân thất bộ mạnh mẽ giải phóng ra.

“Thiên Đế các thật là to gan!”

“Ha ha, Tiên Hạo, đã lâu không gặp, cảnh giới Thiên Nhân bọn ta đều đạt đến cấp đỉnh phong, Thiên Nhân thất bộ tầm thường quả thật là không đủ nhìn đâu”.

Hùng Viêm ha ha cười lớn, phá không tới, một quyền nện xuống, hắn ta cười to nói: “Hai người chúng ta đánh nhau, nói không chừng có thể trợ giúp lẫn nhau tấn thăng Vương Giả!”

“Hùng Viêm, ngươi xứng sao?”

Tiên Hạo giễu cợt nói: “Nếu như vậy để ta xem Bạo Hùng Thiên Nhân pháp của ngươi rốt cuộc có mấy phần hỏa hầu!”

“Nghe đồn Túy Tiên Kinh đồ của Tiên Hạo Thiên Nhân là một thứ thần đồ vô thượng, bên trong thiên biến vạn hóa, bên ngoài giải phóng sát phạt mạnh mẽ, ta cũng muốn lãnh giáo một chút!”

Lúc này Kha Cảnh cũng hiện thân.

“Huyết Hoàng quyền của phó các chủ Kha Cảnh cũng không yếu đâu!”

Tiên Hạo nhìn về phía hai người, khẽ nhíu mày.

Hai người rất rõ ràng không muốn kéo dài thời gian, cho nên cùng xuất thủ.

Lần này, ngược lại thật là phiền phức lớn!

“Tần Ninh…”, Tiên Hạo thấp giọng nói: “Hy vọng ngươi có thể cho người khác chút ngạc nhiên mừng rỡ!”

U Vương trước kia.

Hiện nay là Tần Ninh.

Thực lực không còn mạnh mẽ như trước, nhưng Tần Ninh từ đầu đến cuối là U Vương, tóm lại vẫn có chút thủ đoạn chứ?

Tiên Hạo loại bỏ ý nghĩ phức tạp, trong nháy mắt giết ra.

Trong Tru Ma cốc, đại chiến nổ ra! Mà lúc này ngoài Tru Ma cốc.

Một thân ảnh đứng yên trên đỉnh núi, phong cấm bốn phía.

Toàn thân mặc áo vàng, khí độ bất phàm, khí tức cường đại như ẩn như hiện lúc này giải phóng.

Lôi Vương Hoàng Nhất Lôi! Một trong tứ đại các vệ của Thiên Đế các, cũng là một trong Tứ Vương.

Lôi Vương lúc này cánh tay trái trống rỗng, tay phải chắp sau lưng.

“Hôm nay Tru Ma cốc ắt phải diệt, Ám Vũ Ma nên xuất thế rồi!”

Hoàng Nhất Lôi nhàn nhạt nói: “Tần Ninh, ban đầu ngươi sỉ nhục ta, chờ khi đại quân Ma tộc hành động, Thiên Đế các xưng bá đại lục Vạn Thiên, các chủ sẽ đích thân xuất thủ chém chết ngươi!”

Cánh tay trái trống rỗng khiến Lôi Vương khắc ghi trọn đời trong lòng.

Đồng thời.

Thành Ám Vũ dưới đất.

Tiêm Hàm xuất chiến giết mãnh liệt.

Thất Vương lúc này liên hiệp Ngũ Vương, gắt gao cuốn lấy Tiên Hàm.

Lần này Tiên Hàm thật sự bị đánh đến mức không ngừng hộc máu.

Bốn người Nhất Vương, Nhị Vương, Tam Vương, Tứ Vương bây giờ đứng yên bốn phía, vây quanh Tần Ninh.

“Chịu đựng được sao?”

Tần Ninh nhìn về phía xa xa, mở miệng nói.

Tiên Hàm phun ra một ngụm máu tươi, ha ha cười to nói: “Đều là Thiên Nhân thất bộ, ai có thể làm gì được ai?”

“Được!”

Tần Ninh cười một tiếng.

“Ngươi vẫn nên tự lo cho chính mình đi!”

Nhất Vương lúc này nhìn về phía Tần Ninh, lạnh lùng khinh miệt nói.

“Bốn Vương mà thôi!”

Tần Ninh nhìn về phía bốn người nói: “Ám Vũ Ma nhất tộc có bảy Vương các ngươi, không còn ai khác sao?”

“Thiên Nhân đứng đầu có phần quá ít đấy chứ?”
“Còn nữa, trưởng tộc Ám Hoàng của các ngươi đâu? Cùng ra đi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.