Nghe đến lời này, Tần Ninh cười.
"Như thế rất tốt".
"Ta thăng làm Thiên Nhân thì cũng phải gây ra động tĩnh lớn hơn một chút mới được".
Lời này vừa nói ra, Tiên Hàm cùng Cửu Anh làm như không nghe thấy.
Ngài mới Thiên Nhân nhất bộ.
Nếu thật sự khiến Vương Giả xuất mã thì chuyện sẽ xé ra to lắm.
"Ngươi sợ à?"
Tần Ninh nhìn về phía Tiên Hàm, cười tủm tỉm nói.
"Sợ? Ta?" Tiên Hàm cười ha ha, sau đó sắc mặt trở nên yếu ớt nói: "Có chút..."
"..."
"Cho nên ngươi một mực không thể đột phá đến Vương Giả!"
Tần Ninh nói thẳng: "Hôm nay trảm Thất Vương, ta giúp ngươi thành Vương Giả!"
Nghe đến lời này, Tiên Hàm nhiệt huyết sôi trào.
"Thật?"
"Ta lừa ngươi bao giờ chưa?", Tần Ninh lại nói: "Ta nói ngươi là kỳ tài ngút trời thì ngươi chính là kì tài!"
Một câu đơn giản.
Lại là để Tiên Hàm vừa cười vừa rớm lệ.
Đúng!
Tần Ninh đã lừa hắn ta bao giờ chưa?
Lúc đó hắn ta cô độc, bất lực, đời này không cách nào nhập võ đạo, bị đồng môn phỉ nhổ, bị cha ghét bỏ.
Khi đó, toàn bộ thế giới vứt bỏ hắn ta!
Nhưng Tần Ninh lại kéo hắn ta dậy.
Không chỉ kéo hắn ta mà càng làm cho hắn ta trở thành Thiên Nhân.
Gần với Vương Giả vô địch, Thiên Nhân.
Cho đến ngày nay, nhiệt huyết năm đó vẫn còn.
"Giết!"
Tiên Hàm giờ phút này hét lên, sải bước xung phong ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315610/chuong-3361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.