Tần Ninh khóe miệng khẽ nhếch, sải bước ra.
"Thiên Hổ Khiếu Quyền!"
Một quyền đánh ra.
Hai thân ảnh va chạm.
Thiên Nhân nhất bộ!
Quy Nhất cửu mạch.
Một quyền tương giao.
Một tiếng răng rắc vang lên.
Ám Thiến kia tái mặt.
Sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh rất ghê gớm, còn hơn cả Thiên Nhân là hắn ta, hơn nữa thân xác càng thêm mạnh hơn cả Ám Vũ Ma bọn chúng.
Cánh tay trong nháy mắt đứt gãy, Ám Thiến biết chính mình không phải người đối thủ của người này, liền lập tức lui lại.
"Đến rồi thì đừng có đi".
Tần Ninh nói xong, sải bước ra.
"Cái Địa Chỉ!"
Một chỉ từ trên trời trực tiếp nện xuống.
Bành...
Thân thể của Ám Thiến bị chỉ lớn nghiền ép, bịch một tiếng rơi xuống mặt đất, hóa thành thịt nát.
Hai chiêu, chết.
Giờ khắc này, đám người xung quanh ngạc nhiên.
"Ám Thiến..."
Khóe miệng của Lục Vương giờ phút này giật một cái.
Ám Thiến là con của hắn ta!
Nhưng bây giờ đã chết trước mặt Ninh.
Hắn ta không thể biểu hiện ra sự yếu ớt của Lục Vương.
"Ai dám giết con ta!"
Lục Vương giờ phút này bi phẫn đan xen, phẫn nộ quát.
Chỉ là một tên Quy Nhất cửu mạch, nếu Thiên Nhân bảy bước đỉnh cao đến giết thì khác nào làm mất thể diện của chiến sĩ Ám Vũ Ma chứ!
"Mạt tướng nguyện đi!"
Một tiếng quát lúc này vang lên.
Một chiến sĩ đi ra.
"Ám Liêu nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315603/chuong-3354.html