“Hừ!”
Giữa hư không, một giọng nói vang lên. Tiên Hàm ngay sau đó chậm rãi đứng lên, tựa vào Tần Ninh bên cạnh, hắn ta dè dặt không dám nói bậy nói bạ.
Tiên Vũ Sinh liếc nhìn tam đệ, lắc đầu.
Quan hệ giữa tam đệ và Tần Ninh… rất sâu sắc!
“Tần công tử, xin mời!”
Tiên Vũ Sinh nghiêng người nói.
Tần Ninh đi từng bước lên bậc thang.
Lúc này Tiên Hàm đi theo sát.
Trận Tiên và Ảnh Tiên lại đứng phía dưới, không tiến về phía trước.
Mà Tiên Lạc Vũ con trai của Tiên Vũ Sinh lúc này đi xuống, chắp tay nói: “Hai vị, ông nội căn dặn gần đây hai vị thiếu tâm tính, cho nên tốt nhất đi đến chỗ kia rèn luyện!”
Lời này vừa nói ra, Trận Tiên và Ảnh Tiên khẽ biến sắc.
Đây là Trấn Thiên Vương muốn trừng phạt bọn họ! Vì… Tần Ninh?
“Lạc Vũ công tử…”, Trận Tiên khổ sở nói.
“Xa tiên sinh, cha ta cũng khuyên bảo, nhưng ông nội nói…”
“Bọn ta hiểu!”
Xa Vân Ích và Vân Hiên chắp tay lễ bái, ngay sau đó chậm rãi rời đi.
Tiên Lạc Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, bàn tay vung lên.
Ba thân ảnh áo đen xuất hiện trước mặt.
“Phong tỏa núi này, phàm là người đến gần, giết không tha!”
“Tuân lệnh!”
Ba thân ảnh lúc này rời đi, biến mất không thấy.
Mãi đến lúc này, Tiên Lạc Vũ mới vừa lên núi.
Cùng lúc đó, trên bậc thang.
Ba ngươi Tần Ninh, Tiên Vũ Sinh, Tiên Hàm đi cùng nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315579/chuong-3330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.