Chương trước
Chương sau



Thế nhưng, Tần Ninh vẫn bất động.

Từng dòng linh khí ấy chảy vào bên trong Thiên Mạch, rồi biến mất, vẫn chưa thấy có gì thay đổi.

Sắc mặt bốn vị Thiên Nhân trở nên âm u.

"Tăng thêm sức đi!"

Vừa dứt lời.

Ngay lập tức, vang lên tiếng gào rú.


Cả không gian dường như đang chấn động.

Bây giờ, tứ đại Thiên Nhân dốc hết sức, bất chấp tất cả.

Rầm... khóe miệng Tần Ninh hơi nhếch lên, hắn ở trong lồng giam bằng kiếm khí, cười khẽ nói: "Thiên Nhân tứ bộ hình như cũng chả có gì đặc biệt".

Hắn vừa dứt lời, tứ đại Thiên Nhân đều tức sắp nổ phổi.

"Cố thêm đi, nếu không thì chán ngắt à...", rầm rầm oanh oanh... trong nháy mắt, bên trong lồng giam truyền đến một âm thanh nứt toạc.

Thế nhưng hơi thở của Tần Ninh vẫn còn ở đó, chưa bị tiêu diệt.

Lúc này, Tần Ninh có vài phần bất đắc dĩ.

Vốn dĩ, hắn nghĩ dựa vào Vương Giả giúp bản thân khai thông sáu đường Thiên Mạch để hợp chín mạch thành một, rồi thăng cấp đến Thiên Nhân.

Nhưng dưới tình hình hiện tại, chỉ đành để cho bốn người này ra sức.

Chỉ là, bốn người này có phải hơi yếu không?

Tệ gì bọn họ cũng là Thiên Nhân tứ bộ đấy! Lực lượng vẫn rất mạnh.

Theo lý mà nói, không đến mức không phá vỡ nổi sáu mạch đang bị tắc nghẽn giúp hắn được.

Đúng vậy! Bây giờ, Tần Ninh đang dựa vào lực lượng của Thiên Nhân để giúp bản thân đột phá cảnh giới.

Trước kia, khi phong ấn Thiên Mạch, đã đè ép linh khí đến mức cùng cực.

Hiện tại, đã đến lúc phá vỡ phong ấn! Nhưng Tần Ninh biết rằng khi đã phong ấn Thiên Mạch, đến khi phá vỡ nó sẽ không hề dễ dàng.

Hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc tự giải phong ấn cho bản thân.

Mà lợi dụng sức mạnh của đối thủ để giải phong ấn cho các đường Thiên Mạch tắc nghẽn trong cơ thể mình.

Làm vậy mới là tốt nhất.

Tứ đại Thiên Nhân, vẫn chưa đủ đâu! Tần Ninh cười nhạo nói: "Bốn người các ngươi không giết được ta, hay là đám Thiên Nhân đằng kia lại đây hết đi, nếu không, đợi ta phá vỡ được lồng giam, sẽ giết hết các ngươi!"

Nghe vậy, sắc mặt tứ đại Thiên Nhân đầy tức tối.

"Để lại vài người đối phó với con súc sinh kia, những người khác lại đây hết đi!"

Kiếm Vô Lương nói.

"Ngươi mới là súc sinh, cả nhà ngươi mới là súc sinh!"

Cửu Anh nghe ông ta nói vậy thì nổi đóa.

Ông đây là hung thú! Chớ có phải súc sinh đâu! Lúc này, Kiếm Vô Lương chẳng có hơi sức đâu quan tâm tên đần này, từng âm thanh rạch ngang không trung vang lên.

Ngay lập tức, hơn mười vị Thiên Nhân bay vọt tới.

Giờ đây, dòng linh khí cuồn cuộn và vô cùng hùng mạnh hóa thành những đòn tấn công dữ dội, hướng về phía Tần Ninh.

Rắc... một âm thanh vỡ vụn khe khẽ vang lên.

Hứa Thiên Phong quát: "Tên nhãi này hết đường chống đỡ rồi!"

Thế nhưng, trong lồng giam, khóe miệng Tần Ninh khẽ nhếch.

Bắt đầu rồi! Phong ấn Thiên Mạch.

Phá vỡ Thiên Mạch! Bằng cách này, Thiên Mạch của hắn sẽ được mở rộng thêm bội lần, đồng thời cũng vững chắc hơn hẳn người thường.

"Muốn giết ta à?"

Hứa Thiên Phong, ông cứ nằm mơ đi, ta còn chịu đựng được!"

Tần Ninh cười to một cách ngông cuồng nói.

"Đồ khốn nạn!"

Vào lúc này, tất cả mọi người đều bị chọc giận.

Tần Ninh sống dai như đỉa.

Sao tên này lại có lực phòng ngự mạnh mẽ đến vậy chứ?

Dẫu có được bảo khí siêu phẩm, cũng không thể nào đạt được lực phòng ngự như thế này!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.