Thế nhưng, Tần Ninh vẫn bất động.
Từng dòng linh khí ấy chảy vào bên trong Thiên Mạch, rồi biến mất, vẫn chưa thấy có gì thay đổi.
Sắc mặt bốn vị Thiên Nhân trở nên âm u.
"Tăng thêm sức đi!"
Vừa dứt lời.
Ngay lập tức, vang lên tiếng gào rú.
Cả không gian dường như đang chấn động.
Bây giờ, tứ đại Thiên Nhân dốc hết sức, bất chấp tất cả.
Rầm... khóe miệng Tần Ninh hơi nhếch lên, hắn ở trong lồng giam bằng kiếm khí, cười khẽ nói: "Thiên Nhân tứ bộ hình như cũng chả có gì đặc biệt".
Hắn vừa dứt lời, tứ đại Thiên Nhân đều tức sắp nổ phổi.
"Cố thêm đi, nếu không thì chán ngắt à...", rầm rầm oanh oanh... trong nháy mắt, bên trong lồng giam truyền đến một âm thanh nứt toạc.
Thế nhưng hơi thở của Tần Ninh vẫn còn ở đó, chưa bị tiêu diệt.
Lúc này, Tần Ninh có vài phần bất đắc dĩ.
Vốn dĩ, hắn nghĩ dựa vào Vương Giả giúp bản thân khai thông sáu đường Thiên Mạch để hợp chín mạch thành một, rồi thăng cấp đến Thiên Nhân.
Nhưng dưới tình hình hiện tại, chỉ đành để cho bốn người này ra sức.
Chỉ là, bốn người này có phải hơi yếu không?
Tệ gì bọn họ cũng là Thiên Nhân tứ bộ đấy! Lực lượng vẫn rất mạnh.
Theo lý mà nói, không đến mức không phá vỡ nổi sáu mạch đang bị tắc nghẽn giúp hắn được.
Đúng vậy! Bây giờ, Tần Ninh đang dựa vào lực lượng của Thiên Nhân để giúp bản thân đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315558/chuong-3309.html