Tần gia, đừng đùa! Hơn mười vị võ giả cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ đến tam bộ, một mình nó chống! Đừng có đùa!
“Làm sao, sợ à?”
Tần Ninh cười ha ha nói.
“Sợ cái gì chứ!”
Cửu Anh vỗ cánh bay cao, giận dữ hét: “Nào, giết ông nội ngươi!”
Tiếng quát vừa dứt, hơn mười vị Thiên Nhân trong nháy mắt giết ra.
Cốc Tân Nguyệt lúc này cũng bước ra.
Nàng cảnh giới Quy Nhất lục mạch, tuy rằng cảnh giới đề thăng rất nhanh, nhưng bây giờ gần như không theo kịp tiết tấu.
Dù sao cũng phải đạt đến Thiên Nhân sớm một chút.
Nếu không thì cái miệng kia của Cửu Anh, nàng thật sự không chịu nổi muốn đánh cho trận.
Ầm… Trong nháy mắt, trước cửa ngoại sơn Thiên Ngoại Tiên đánh nhau.
Lúc này bên trong Thiên Ngoại Tiên, rất nhiều đồ đệ hoàn toàn bối rối.
Cái này… là chuyện gì?
Là phiền phức của ai?
Tần Ninh không phải tới gây phiền phức với Thiên Ngoại Tiên sao?
Người của tứ đại tông môn đột nhiên giết ra.
Từ lúc nào tứ đại tông môn lại bảo vệ Thiên Ngoại Tiên như vậy.
Phải biết, Thiên Ngoại Tiên là bá chủ duy nhất đại lục Thiên Ngoại.
Tứ đại tông môn thống trị vùng đất Thiên Nam đại lục Thiên Ngoại, đứng sau Thiên Ngoại Tiên.
Nếu nói ai muốn để cho Thiên Ngoại Tiên bị đả kích mang tính hủy diệt, không thể nghi ngờ tứ đại tông môn khát vọng nhất.
Bây giờ lại đến giúp Thiên Ngoại Tiên ám sát Tần Ninh!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315555/chuong-3306.html