“Thật xin lỗi, công tử…”, Diệp Viên Viên không mặc đồ, cứ như vậy ôm Tần Ninh.
“Tiểu nha đầu, lần sau phải chú ý!”
Từ từ Tần Ninh xoay người lại, ôm Diệp Viên Viên vào trong ngực, nhẹ nhàng khoác áo lên người nàng, hắn cười nói: “Cổ đan này có thể phá hay không, ta còn không biết”.
“Kẻ hạ thủ thật độc ác!”
Diệp Viên Viên từ từ mặc váy áo, mái tóc xõa ra, khôi phục lại vẻ lạnh lùng kiêu ngạo.
Chỉ là Tần Ninh biết, dưới vẻ bề ngoài lạnh lùng cao ngạo này là một tâm tư đơn thuần, không nhiễm bụi trần, trong veo như lúc ban đầu.
… Két một tiếng, cửa lớn Nguyên Hoàng cung mở ra.
Tần Ninh bước chân ra, Diệp Viên Viên đi theo ngay phía sau.
“Các vị, đợi lâu rồi!”
“Đâu có đâu có!”
Hồng Lưu Thiên Nhân chắp tay nói: “Tần Ninh công tử, mấy người bọn ta giết Thiên Nhân tứ đại tông môn, bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ. Đất Thiên Nam này bọn ta không ở tiếp được nữa, chuẩn bị rời đi, cáo từ tại đây”.
“Được!”
Ba người Hồng Lưu Thiên Nhân, Lộc Phương Thiên Nhân, Lộc Viên Thiên Nhân lần này thu hoạch cũng không nhỏ.
Ba thân ảnh dần dần rời đi.
Vạn Tử Hàng nhìn về phía Tần Ninh, cũng mở miệng nói: “Tần công tử, gần đây có thể sẽ rất loạn, chi bằng Tần công tử đến tổng các Vạn Thiên các xem một chút, thế nào?”
“Có thời gian ta sẽ đi, bảo với Nhất Vương và Cửu Thiên Vương chuẩn bị cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315548/chuong-3299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.