Chương trước
Chương sau


Giờ phút này, hai người họ bước vào trong…

Vào cửa cung.

Một cỗ linh khí thuần khiết mạnh mẽ lập tức phả vào mặt.

Cốc Tân Nguyệt không nhịn được tán thưởng nói: “Linh khí nơi này giống như trận pháp hội tụ, rất nồng đậm!”


“Nếu như ở đây tu luyện, chỉ sợ tốc độ tu luyện sẽ tăng lên gấp ba lần so với ở bên ngoài”.

“Âm Vương tinh thông âm luật, vô cùng hiểu rõ đạo lý của tự nhiên, có lẽ là ngưng tụ tinh khí của các loài linh thực trong đất trời, khiến cho tiên cung Thiên Âm xuất hiện hiện tượng kỳ lạ này!”

Bước vào trong cửa cung, cảm giác vô cùng khác lạ.

Nó giống như là tiên cảnh giữa nhân gian.

Bên trong tiên cung, những tòa đại điện như được ẩn giữa tầng mây, lại giống như sừng sững giữa khe núi.

Mỗi một toàn đại điện thoạt nhìn đều vô cùng khí thế, lại thêm huyền trận vào, cảm giác có chút độc đáo.

Hơn nữa, trong khoảnh khắc bước vào trong tiên cung, âm thanh ở bên ngoài đều biến mất.

Tòa tiên cung này dường như là ngăn cách với thế giới bên ngoài.

“Người của tam đại tông môn đi đâu hết rồi…”, Cửu Anh nhếch môi nói: “Lão tử không nhịn được mà muốn giết hết bọn họ…”

“Ngươi gấp cái gì?”

Tần Ninh cũng cười nói: “Sớm muộn gì cũng sẽ gặp nhau, gặp một người giết một người là được”.

Cửu Anh nhếch môi cười, nó cũng không nhiều lời nữa.

Cùng lúc đó.

Trong rừng Thiên Âm.

Một đội người ngựa đã tới gần tiên cung.

“Đáng chết!”

Lúc này, một người cầm đầu quát mắng: “Vốn tưởng rằng tên nhóc Tần Ninh kia sẽ chạy trốn, không ngờ hắn lại trực tiếp đi vào trong”.

“Thật to gan, dám thản nhiên không đặt Thanh Dương môn chúng ta vào trong mắt”.

Đoàn người này chính là bốn vị đường chủ của Thanh Dương môn.

Hề Mộng Lâm, Lý Kình, Vương Hành, Thanh Khai Viễn, bốn người cầm đầu dẫn theo hơn trăm người đến.

Bọn họ ở cửa cung Thiên Âm canh giữ hơn nửa ngày, nhưng vẫn không thấy Tần Ninh và người của Vạn Thiên các.

Sau khi tiến vào nơi này, bọn họ mới phát hiện ra tung tích của người Vạn Thiên các trên đảo.

Nhưng lại không thấy Tần Ninh và Cốc Tân Nguyệt.

Bởi vậy nên mới biết.

Tần Ninh và Cốc Tân Nguyệt căn bản là không đem cái chết của Thanh Dương Linh Tử đặt ở trong lòng, vẫn nghênh ngang khám phá cung Thiên Âm như trước.

“Tiên cung Thiên Âm mở ra, tam đại tông môn nhất định đi vào”.

Hề Mộng Lâm lạnh nhạt nói: “Ta đã thông báo cho môn chủ, có lẽ không bao lâu nữa môn chủ sẽ đến!”

Môn chủ Thanh Dương môn! Thanh Viễn Minh! Ở Thiên Nam được người ta ca tụng là cường giả Thiên Nhân có danh tiếng hiển hách.

Cho dù là Thiên Ngoại Tiên cũng phải cho Thanh Viễn Minh mấy phần mặt mũi.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.