Chương trước
Chương sau


Giờ khắc này, sắc mặt Tề Tham Thiên Nhân xấu xí.

"Khốn kiếp!"

Bóng dáng Tề Tham Thiên Nhân lóe lên, trực tiếp tấn công Tần Ninh.

Thằng nhãi này đang quấy rầy ông ta.

"Nằm mơ!"

Ba cái đầu của thân thể to lớn của Cửu Anh giờ phút lại trực tiếp giết ra, ngăn cản bước đi của Tề Tham Thiên Nhân.

"Muốn động vào Tần gia của ta thì cũng phải hỏi ý kiến xem Cửu gia ta có đồng ý hay không đã".


Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tề Tham trở nên xấu xí.

"Hừ, âm thuật công kích dù gì cũng sẽ có thiếu hụt".

"Ta không nghe là được!”

Tề Tham Thiên Nhân giận dữ hét.

Nói xong, Tề Tham che hai lỗ tai, sắc mặt lạnh lùng.

"Ngớ ngẩn!"

Thấy cảnh này, Tần Ninh lại là khóe miệng khẽ nhếch, mắng một câu.

Giờ phút này, Tề Tham Thiên Nhân không nghe được tiếng đàn của Tần Ninh nữa.

Linh thức tiếp tục tụ tập.

Thế nhưng, sau một khắc, linh thức sụp đổ, Tề Tham Thiên Nhân mang sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ.

Sao lại thế!

Tề Tham Thiên Nhân ngạc nhiên.

"Thật sự là ngớ ngẩn", Tần Ninh cười nói: "Nếu không nghe thấy thì võ giả âm luật không thể tấn công đối thủ được thì võ giả âm luật trong thế giới Vạn Thiên này còn tồn tại làm gì?"

Tiếng đàn hóa thành lực công kích.

Mà cũng không phải là khiến cho Tề Tham Thiên Nhân không nghe được tiếng đàn mà không ngưng tụ được linh thức.

Cái tên này coi võ giả âm tu như là ngớ ngẩn không bằng!

Tề Tham Thiên Nhân giờ phút này lau đi máu tươi ở khóe miệng.

Giờ phút này, ông ta lại không cho là Tần Ninh mạnh mẽ.

Mà là đàn Phủ Uyên mạnh mẽ.

Vương khí!

Mà lại là đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên!

Tần Ninh chỉ là một võ giả Quy Nhất tam mạch có được hai món Vương khí!

Cái tên này...

"Ngươi cho rằng không có linh thức thì ta không đối phó được con nghiệt súc này à?"

Tề Tham Thiên Nhân cười lạnh nói: "Thiên Nhân chính là Thiên Nhân, Quy Nhất chính là Quy Nhất, xét về thân thể, linh khí, chiêu thức chém giết, nó so được với ta sao?"

Oanh...

Tề Tham Thiên Nhân còn đang muốn nói chuyện.

Cửu Anh đã giết ra.

"Ngươi mới là nghiệt súc, cả nhà ngươi đều là nghiệt súc, đời đời kiếp kiếp ngươi đều là nghiệt súc!"

Cửu Anh ngao ngao kêu lên: "Ông đây là hậu duệ của là hung thú thượng cổ Cửu Anh!"

Tề Tham Thiên Nhân giờ phút này mệt mỏi.

Cũng không phải là súc sinh sao?

Cửu Anh lại mặc kệ, trong lúc ầm ầm, chín cái đầu cùng phát lực, tiếng nổ tung liên tục vang lên.



Cảnh giới Thiên Nhân!

Linh khí cùng xác thịt trải qua rèn luyện của linh thức, đạt được sự tăng trưởng.

Đây cũng là chỗ mạnh mẽ của cảnh giới Thiên Nhân.

Tuy không thể thi triển công hiệu của linh thức thì Tề Tham Thiên Nhân cũng không sợ.

Thế nhưng ông ta lại gặp phải Cửu Anh.

Hậu duệ của hung thú thượng cổ.

Cảnh giới Quy Nhất thì thế nào?

Độ mạnh của xác thịt?

Nhân loại so với thú tộc trước giờ đều là không bằng.

Cường độ linh khí?

Cửu Anh cũng không sợ, đầu của nó đã từng bị chém hết!





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.