"Sáo Thụ Thiên nằm trong tay ta mà không có một chút kháng cự nào, bị ta thu phục, trừ phi cô đã chết, nếu không sẽ không thể thuận lợi như vậy".
Nghe đến lời này, Âm Vương lại mang sắc mặt lạnh lùng.
Sáo Thụ Thiên.
Là Vương khí của cô ta!
Cho dù cô ta đã chết thì Vương khí vẫn sẽ có tính bài xích, đến cấp bậc Vương khí thì đều có linh tính nhất định, giống như cây cối lâu dần sẽ thành tinh.
Tần Ninh lại nói là không có kháng cự!
Xem ra mức độ kháng cự này cũng không là gì với Tần Ninh.
"Quy Nhất tam mạch, phong cấm lục mạch!"
Âm Vương từ từ nói: "Ngươi đây là muốn dùng phong cấm để khuếch tán Thiên Mạch trở nên vô cùng mạnh mẽ, cuối cùng xóa đi phong cấm rồi từ tam mạch trực tiếp đạt đến cửu mạch!"
"Không hổ là Âm Vương, lợi hại thật".
"Ngươi đúng là không sợ chết, nếu không cách nào xông phá thì đời này của ngươi sẽ mãi chỉ là Quy Nhất tam mạch".
"Ta đã dám làm thì cũng dám tin chính mình".
Âm Vương im lặng.
"Ta thấy ngươi kiến thức bất phàm, nói là U Vương cũng có vài phần tin cậy".
Âm Vương từ từ nói: "Vậy ta hỏi ngươi, hiện nay Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên ra sao rồi?"
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh hơi sững sờ.
"Làm sao? Ma tộc dưới lòng đất mà ngươi không biết à?", Âm Vương bị Tần Ninh nhìn chằm chằm, hơi cau mày nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315490/chuong-3241.html