Giờ phút này, mấy người Phục Văn Ký, Thôi Nghiễm rất muốn cười.
Ngũ tông không còn tồn tại?
Tần Ninh đang nghiêm túc sao?
Cảnh giới Quy Nhất nhất mạch, làm sao dám lớn lối như vậy?
“Cửu Anh!”
“Có!”
“Mang Nguyệt Nhi rời khỏi nơi này!”
Tần Ninh tiếp tục mở miệng nói: “Đi tìm nhóm Vạn Tử Hàng”.
Vừa dứt lời, Cửu Anh gật gật đầu.
Thái Ất đạo trưởng cười nhạo nói: “Sao thế? Sợ rồi? Vừa rồi ăn nói ngông cuồng, bây giờ lại muốn đi tìm người giúp đỡ?”
“Sợ?”
Tần Ninh cười nhạo nói: “Chỉ bằng mấy người các ngươi mà cũng xứng làm cho ta sợ hãi sao?”
“Ngươi yên tâm, Vạn Thiên Các có quan hệ hợp tác với ta, bọn họ sẽ không ra tay đắc tội với ngũ đại tông môn các ngươi”.
“Ta chỉ là lo lắng, sau này cho các ngươi cơ hội thở dốc, các ngươi lại bắt người phụ nữ của ta để uy hiếp ta!”
Lúc này, Cốc Tân Nguyệt có chút lo lắng.
Tần Ninh an ủi nói: “Yên tâm đi, bọn họ không làm gì được ta!”
“Vâng!”
Giờ phút này, Cửu Anh giương cánh bay cao.
“Tần gia, ngài bảo trọng, ta đi rồi sẽ quay lại!”
Cửu Anh không thể chờ được nói vọng lại.
Trong lòng nó cũng có chút sợ hãi.
Một đám cảnh giới Quy Nhất, còn có mười mấy người cảnh giới Quy Nhất ngũ cảnh, nó cũng sợ chết.
Một quả Thiên Nguyên đủ để làm cho vết thương của nó khôi phục, thậm chí là khiến cho thực lực của nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315442/chuong-3193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.