Chương trước
Chương sau
Một lão già ôm lấy thi thể khô héo của Thôi Huyễn bi ai nói: “Thiếu tông chủ, hắn…”

“Đáng chết!”

Sắc mặt tông chủ Thôi Nghiễm xanh mét.

Thôi Huyễn đã chết.

Ông ta cảm giác được nên mới lập tức chạy đến.


Nhưng mà vẫn chậm.

Chết triệt để rồi!

Cùng lúc đó, hai người Thái Ất đạo trưởng và Huyết Nguyệt Phong cũng âm trầm đến đáng sợ.

Tống Nguyên cùng Huyết Nguyệt Anh cũng đã chết!

Trong Thiên Âm Cung ẩn chứa bí mật cực lớn.

Bọn họ vốn nghĩ muốn mang theo mấy người Thôi Huyễn để bọn chúng tự trải nghiệm một chút.

Nhưng đâu ai ngờ bọn chúng sẽ chết.

Lúc này chỉ có Phục Văn Ký vẫn giữ vẻ lạnh nhạt.

Phục Nguyên Hằng hiện tại đang không biết ở đâu.

Mấy người kia đã chết, vậy thế hệ tiếp theo chỉ còn duy nhất Phục Nguyên, chắc chắn sẽ trở thành đệ nhất thiên kiêu.

Đồng thời, điện chủ La Hàng cũng không biến sắc.

La Anh cũng không biết đi đâu rồi, nhưng có thể là chưa chết.

Hiện tại chết mất ba thiên kiêu, điều này đại biểu tương lai hai đại tông môn Tinh La Điện cùng Phục Ma Tông sẽ quật khởi.

Thực lực đứng đầu chính là điểm mấu chốt quyết định một tông môn có thể phát triển mạnh hay yếu.

Ngũ đại tông môn mỗi người một tâm tư.

Bốn phía tụ tập vài trăm võ giả của ngũ đại tông môn.

Cảnh giới Quy Nhất, cảnh giới Vạn nguyên, cảnh giới Âm Dương đều có đủ cả.

Mọi người đã dần hình thành một vòng vây.

Tần Ninh có chạy đằng trời.

Hai người Phục Văn Ký và La Hàng không chút sốt ruột.

Nhưng ba người Thôi Nghiễm, Huyết Nguyệt Phong và Thái Ất đạo trưởng lại giận không thể át nổi.

Ba vị thiên kiêu đã chết, đối với thế lực của ba đại tông môn bọn họ ảnh hưởng quá lớn.

Tần Ninh đi đến gần “thi thể” cực lớn của Cửu Anh.

Người vừa hạ xuống, bàn chân đã đạp đạp thân thể nó, quát: “Đừng có giả chết, đứng lên!”

Vừa dứt lời, từ bên trong chín cái cổ trên thân hình dài trăm trượng của Cửu Anh mọc ra một cái đầu, kích thước bằng với đầu của người bình thường.

Cửu Anh ủy khuất lên tiếng: “Tần gia, ta thực sự không ổn, hiện tại chỉ có thể ngưng tụ ra được một cái đầu như này, sức chiến đấu cũng không bằng hồi ở cảnh giới Vạn Nguyên”.

“Ăn đi!”

Tần Ninh lười nói nhiều, ném ra một quả Thiên Nguyên.

Cửu Anh không nói hai lời.

Vốn dĩ cái đầu chỉ lớn bằng người bình thường đột nhiên hồi phục lại nguyên trạng, một ngụm nuốt thẳng quả Thiên Nguyên.

Thấy một màn này, Cốc Tân Nguyệt vô cùng kinh ngạc.
Cả chín cái đầu đều rớt cũng không chết sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.