Giờ phút này, Vạn Tử Hàng cũng kích động không thôi.
Nhưng ông ta lại nhìn về phía Tần Ninh.
"Có thể hái, nhưng đừng nhổ tận gốc".
"Đã rõ".
Vạn Tử Hàng gật đầu, mấy vị đan sư của Vạn Thiên các bắt đầu hành động.
Vừa mới vào Thiên Âm cung thì đã gặp được một bông thánh hoa Nguyệt Linh giá trị như vậy, chuyến này chắc là sẽ tay xách nách mang đi về.
Giờ phút này, Tần Ninh cùng Cốc Tân Nguyệt đẩy cánh cửa của một một căn nhà tranh rồi đi vào.
Trong phòng bày biện đơn giản, bàn gỗ, ghế gỗ được trưng bày vô cùng chỉnh tề.
Dù vẫn không có người ở, nhưng lại không nhuốm chút bụi trần.
Cổ xưa.
Nhưng không tàn tạ.
Tần Ninh thản nhiên ngồi xuống, không nói một lời.
Cốc Tân Nguyệt khó hiểu nói: "Không phải chàng muốn tìm đàn Phủ Uyên sao?"
Nghe đến lời này, Tần Ninh chỉ cười nói: “Chúng ta đang hợp tác với Vạn Thiên các mà, dù sao cũng phải cho bọn họ tìm được những vật mà họ muốn đã".
Cốc Tân Nguyệt cười rồi không nói gì nữa.
Ngồi một hồi lâu, Tần Ninh đứng dậy đi vào một gian phòng bên trái.
Gian phòng có vẻ khá là đơn giản, xem kỹ thì thấy là khuê phòng của con gái.
Một cái giường và một bàn trang điểm.
Tần Ninh đi đến trước bàn trang điểm, tiện tay cầm lấy một chiếc gương trên mặt bàn.
"Kính Khuy Nguyên!"
Tần Ninh thốt lên.
"Đồ tốt?"
"Bảo khí hạ phẩm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315401/chuong-3152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.